Sunday, October 31, 2010

Mời cả nhà xơi : BÁNH BÈO

Mới nhìn đã thấy bụng sôi reo
Trăng trắng , tròn thơm ,đĩa bánh bèo
Quết chút đậu xanh bùi vị nhỉ
Rắc thìa tôm bột đẫm hương theo
Chả bì phủ mặt, dài sắp lớp
Bánh ít quanh rìag, bé tẻo teo
Mắm ngọt, nước dừa chan xấp xấp
Mời anh, mời chị tự nhiên nào!
CAO BỒI GIÀ

CHUYỆN GIA ĐÌNH GẤU - Slideshow DUY HÂN

TÌNH YÊU & CUỘC SỐNG - Slideshow.

Saturday, October 30, 2010

MỪNG LỄ CÁC THÁNH

HỌ LÀ NHỮNG NGƯỜI
ĐÃ GIẶT ÁO MÌNH
TRONG MÁU CON CHIÊN

Sấm đã vang rền
Trời đất mở toang
Tiếng kèn dậy vang
Đoàn người nô nức
Họ đã thức dậy
Từ cuộc tử sinh
Tiến vào chính điện
Hát khúc khải hoàn
Đoàn người hân hoan
Hưởng nhan thánh Chúa
Áo họ trắng tinh
Trung trinh tình mến
Cả đời tín thác
Họ giặt áo mình
Trong máu con chiên
Áo họ trắng tinh
Tựa như bông tuyết
Họ quyết hy sinh
Mạng sống thế trần
Để ngày hôm nay
Trường tồn hạnh phúc. . .
Họ là những người
đã giặt áo mình
trong máu con chiên!

1/11/2009

SUY TƯ - TRẦM THIÊN THU

Suy tư tháng Mười Một

   Tháng Mân Côi sắp qua, Tháng Cầu Hồn đang đến. Tháng Cầu Hồn dành riêng cầu cho các linh hồn, nhưng không chỉ cầu nguyện cho những người đã vào cõi vĩnh hằng mà còn là lời nhắc nhở chính mình “là bụi tro và chắc chắn sẽ trở về bụi tro” – dù trẻ hay già, dù giàu hay nghèo, dù sang hay hèn, dù quyền thế hay cô thân, dù tài hoa hay bình thường, dù xinh đẹp hay xấu xí, dù bề trên hay bề dưới… Đó là định-luật-muôn-thuở!

   Vẫn biết “sinh ký, tử qui” (sống là GỬI, chết là VỀ). Có ai lại không muốn “về” sau những ngày “lưu vong”? Nhưng có lẽ nhiều người vẫn ngần ngại khi đến lúc “lên đường về quê”. Đó là lẽ thường tình của nhân sinh.

   Cố Ns Trịnh Công Sơn đã trăn trở: “Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi để một mai tôi về làm cát bụi?” Và hạt đó cũng có luc thấy “mệt nhoài”, khó hiểu, vì không biết “tiếng động nào gõ nhịp trong tôi”.

   Bất kỳ ai cũng một lần đối diện Tử thần, dù đang ở độ tuổi nào, có sinh ắt có tử, có khởi đầu thì cũng có kết thúc. Tháng Mười Một không chỉ cầu cho các linh hồn mà còn mời gọi chúng ta suy tư về sự chết, nhìn lại thân phận bất túc, nhỏ bé, yếu đuối và mỏng dòn của mình để nỗ lực “hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện”, không được quên “mình là cát bụi và sẽ trở về cát bụi”.

   Cuộc sống không nên tính bằng chiều dài mà bằng chiều sâu và chiều rộng. Có cái chết vô ích và có cái chết ý nghĩa. Có người chết trẻ mà được khâm phục và nhớ mãi, nhưng có người chết già mà không được ai quan tâm hoặc nhắc đến. Têrêsa Hài đồng Giêsu chỉ sống 24 tuổi. Lm M. Kolbe đã sẵn sàng chết thay một bạn tù ở Đức, vì ngài thương anh ta còn vợ con. Chính cựu tù nhân đó đã đến dự lễ phong thánh cho ngài do cố GH Gioan-Phaolô II cử hành. Chiara Luce Badona chỉ sống 19 năm (1971-1990) nhưng đã sống trọn Ý Chúa, ĐGH Benedict XVI đã tôn phong chân phước cho Chiara ngày 25/9/2010. Đức Kitô đã xác định: “Không tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người hiến mạng sống mình vì bạn hữu” (Ga 15, 13).

   Trần gian cho đó là ngu dại, là điên khùng, là thua thiệt. Nhưng chính Đức Giêsu đã tiên phong nêu gương khi thực hiện như vậy. Với con người là ngu xuẩn thì với Thiên Chúa lại là khôn ngoan.

   Thánh Phaolô nói: “Chết là giải thoát, là một mối lợi”. Có sống tốt thì cái chết mới thực sự lợi ích. Nói dễ, làm khó. Sống tốt không chỉ là tránh điều ác mà còn phải tích cực làm điều thiện. Thật không hề đơn giản! Trong thư gởi cho cha, thiên tài âm nhạc Mozart đã viết: “Con không bao giờ đi ngủ mà không nghĩ rằng có thể con không còn thấy ngày mai nữa. Sự chết là mục đích thực sự của đời sống. Từ vài năm qua, con đã quen với người bạn tuyệt vời đó. Hình ảnh người bạn đó không làm con sợ mà còn cảm thấy người bạn đó hiền lành và cởi mở”.

   Là con người, có lẽ ai cũng từng hơn một lần khắc khoải về thân phận mình. Thánh Augustinô có kinh nghiệm: “Hồn con luôn bồi hồi xao xuyến cho đến khi được an nghỉ trong Chúa”. Thánh Catharine so sánh: “Đời sống là cây cầu, hãy đi qua chứ đừng dừng lại trên đó”. Cuộc đời là tạm bợ, Nước Trời mới là Quê Thật của những ai theo Chúa, thuộc về Chúa và hành động đúng Ý Chúa. Quả thật: Bỏ Ngài thì con biết theo ai? Vì không có Ngài thì con không làm được gì!

   Cụ thi hào Nguyễn Du viết trong Truyện Kiều: “Bắt phong trần phải phong trần, cho thanh cao mới được phần thanh cao”. Đó cũng là trăn trở về thân phận con người, người Công giáo chân nhận đó là Thánh Ý Chúa. Khó là chúng ta có can đảm vui nhận hay không.

   Trong Kinh Hòa Bình, thánh Phanxicô Assisi nhận định: “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”. Chết không là thua thiệt, chết không là hết, mà chết chỉ là chấm dứt cuộc đời dương thế để chuyển bước vào cuộc sống vĩnh hằng, tận hưởng hạnh phúc vĩnh cửu, chiêm ngưỡng Tôn Nhan Thiên Chúa và thuộc về Ngài vĩnh viễn.

   Lạy Thiên Chúa Phục sinh, xin xót thương cho các linh hồn về hưởng Tôn Nhan Chúa muôn đời, xin cho chúng con thêm vững mạnh ba đức đối thần (Tin, Cậy, Mến) và phát triển các đức đối nhân (yêu thương, nhịn nhục, chịu lụy, đại lượng, nhân hậu, cảm thông, tha thứ, chia sẻ,…) để sống trọn Thiên Ý theo lệnh Ngài truyền dạy: “Hãy hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện”. Amen.

   Thomas Aquinas TRẦM THIÊN THU

Friday, October 29, 2010

HÌNH ẢNH & THI CA - NGỌC DANH

 Thưa quý anh chị :
 Mùa Thu sắp tàn.  Xin gởi tới quý anh chị  03 tấn hình mùa Thu và mấy vần thơ cảm tác
 Ước chi như là món quà
nhỏ Mùa Thu  gởi tới quý anh chị trong nhóm VCN.

  Ngọc Danh


Buồn như ngàn lá Thu rơi
Dang tay tôi hứng giữa trời phôi phai
Đem về lót Động Nam Mai
Mời em vào nghỉ gót hài Thu Đông
Sang Xuân trẩy hội Đền Hùng
Nhặt câu quan họ kết vòng tặng em


Lang thang dưới cội Thu vàng
Mở kinh lá rụng đầy trang vô thường
Nhón tay thả lá bên vườn
Lá bay về cổng giáo đường tìm ai



Nắng vẽ mùa Thu xuống mặt hồ
Bóng cò tuyệt kỷ nốt côtô (1)
Lung linh sóng gợn hồn thiên cổ
Hay chút nhẹ lòng của hư vô.

* Côtô : Đàn tranh Nhật Bổn -

CHUYỆN ĐỜI SAU - THƠ TRẦM THIÊN THU


CHUYỆN ĐỜI SAU
(CN XXXII TN/C – Lc 20:27-38)

Có mấy người Xa-đốc
Đến gặp Đức Giêsu
Họ không tin sống lại
Nên thử tìm thực, hư

Họ hỏi Chúa Giêsu:
Ông Môsê có viết
Cho chúng ta điều luật
Anh em nào chết đi
Có vợ không con chi
Thì phải lấy nàng đó
Để trở thành chồng vợ
Mong sinh con nối dòng
Nhà bảy anh em nọ
Lấy vợ mà không con
Bảy người đều chết non
Không có con nào hết
Phụ nữ nọ cũng chết
Ngày sống lại thì sao
Nàng là vợ người nào
Vì bảy chồng, một vợ?

Chúa Giêsu đáp liền:
Đời cưới vợ, lấy chồng
Còn ai hưởng vinh quang
Sống lại từ cõi chết
Không vợ chồng chi hết
Họ không chết nữa đâu
Là con Đấng Tối Cao
Là con cái sống lại
Hưởng Tôn Nhan mãi mãi
Ngang hàng với thiên thần

Chúa là Đấng từ nhân
Chúa của các Tổ phụ
Không còn cái chết nữa
Tất cả đang sống thôi

Xin thương con, Chúa ơi!
Thêm niềm Tin, Cậy, Mến
Để con sống trọn vẹn
Đẹp Tình Chúa, tình người
TRẦM THIÊN THU

CHIỀU CÔNG VIÊN ĐẪY GIÓ

Chiều công viên đẫy gió
Nỗi buồn tôi chìm vào trong đó
Đôi giày cũ lang thang trên bãi cỏ
Tôi nhỏ bé giữa khoảng không vô định
Gió thịnh nộ giật phăng từng chiếc lá
Lá xoay vòng,
Lá cứ xoay vòng
Rơi vật vờ trên vạt cỏ. . .

Xa xa,
Tiếng trẻ nhỏ
Bi bô gọi mẹ
Xích đu kêu kẽo kẹt
Quả bóng tròn từ đâu xẹt tới
Chới với bàn chân non
Người mẹ ôm con xoa nhè nhẹ
Tiếng rao khẽ,
Thằng bé bán bông tội nghiệp
Cành bông hồng đã héo queo
Chiếc lá khô bỗng rơi vèo
Cặp tình nhân nheo mắt ngó lơ
Phía bên kia bờ hồ
Tiếng con gái léo nhéo
Kéo tay cha đòi mua bịch xi-rô đỏ
Con nhỏ lắc lắc cái đầu trông dễ ghét
Thằng bé bán bông vội liếm mép bỏ đi. . .

Tôi chăm chú nhìn
Cái dáng nghèo lẽo đẽo sau thằng bé
Té ra Tôi là người dư đủ
Đôi chân tôi tự chúng nó rủ nhau
Chạy đuổi theo mua lấy mấy bông hồng
Hơi thở thằng bé rõ phập phồng
Ánh mắt nó long lanh
Như thảm cỏ xanh vừa tắm mát
Trái tim tôi reo hát
Ấm áp rộn tình thương
Chiều còn vương chút gió
Đó đây,
Tiếng con gái léo nhéo
Tiếng xích đu kẽo kẹt
Tiếng trẻ bi bô gọi mẹ
Tiếng thằng bé bán bông rao giòn giã
Tiếng lá khua xào xạc những hàng cây
Thoang thoảng dư âm chiều công viên đẫy gió.

25/6/2009

TÔI TÌM TÔI

Cả đời quanh quẩn tớ tìm ta
Lúc thực , khi hư khó hiểu là…
Mạnh mẽ giương cờ , mạnh mẽ thắng
Yếu mềm hạ thế , yếu mềm thua
Mênh mông dạ nghĩa không toan tính
Chật hẹp lòng hèn chẳng thứ tha
Bóng hiểu chăng hình, hình hiểu bóng ?
Ta, mình sao một lạ mà xa !
CAO BỒI GIÀ
29-10-2010

Wednesday, October 27, 2010

Peace Be With You


Xin tặng cho mọi người bức tranh này nhé, sau cơn mưa trời lại sáng........HBTT


THU CA - SLIDESHOW DUY HÂN

TRỜI CHO- ĐỜI LÀM

Trời sinh đôi hốc mắt
Để chứa cả biển sầu
Khi ràn rụa nước mắt
Biển cạn hay thêm sâu ?

Trời cho đôi vai nhỏ
Để gánh khối nợ đời
Nợ đời đầy tân khổ
So vai, có chia đôi ?

Trời sinh đôi chân ngắn
Sải hết chặng trần gian
Gian nan ngàn con chắn
Chọn đường, tội đôi chân ?

Trời cho con tim đỏ
Đập nuôi nhịp đớn đau
Đời đâm cho máu đổ
Nên nhồi chậm hay mau ?

CAO BỒI GIÀ

Tuesday, October 26, 2010

HÌNH ẢNH & THI CA - NGỌC DANH



Lòng Mẹ.

           Mẹ ru em ngủ bên cầu
           Để mẹ đi giặt nỗi sầu trên sông
           Mẹ ru em giữa cánh đồng
           Để mẹ gặt hái vun trồng cho em
           Mẹ ru em giữa màn đêm
           Để mẹ đi thắp ngọn đèn tâm hư
           Mẹ ru em lời Thánh Thư
           Để mẹ đóng dấu nhân từ trên tay.

          Ru em trọn cuộc hoa này
          Mẹ ngồi hong cánh tay gầy chưa an
          Ru em tình đã tuôn tràn
          Mẹ về gánh gạo tế Đàn Nam Gia
o.
                            ND




SEN HỒNG

      Lấy nét vô thường của mênh mông
      Chúa đem tô điểm nụ sen hồng
      Phật đi khất thực qua xóm vắng
      Đứng ngắm nụ cười nở hư không
                              ND

Sunday, October 24, 2010

HÌNH ẢNH & THI CA - NGUYỄN NGỌC DANH.

Có phải em đóa lan rừng mới nở
   Ta lang thang dưới dốc nẻo vô thường
   Bỏ Tây thành về Động Ngũ Hòanh Sơn
Tìm kiếm mãi cả một đời chưa gặp. 














  
   
Có phải em tiền thân loài hạc trắng
Thiên di về từ ngọn Ngũ Lĩnh Sơn
Để hồn ta một dạ khúc hoang đường
Theo suối tóc chảy vào hồn chữ Việt



Có phải em hòai cố hương ngàn dặm
Trên bến đời ngồi đợi khách cùng sang
Ta ước mong thành một chuyến đò ngang
Chở Em về miền Văn Lang huyền thọai





 





















Có phải em mùa Thu muôn muôn thủa
  Trãi lá vàng trên khắp nẽo trần gian
  Để hồn ta một lữ khánh lang thang
  Đem cung bậc gời vào trang huyền sử
Ngọc Danh.

DẠY TRẺ GIÁ TRỊ SỐNG - TRẦM THIÊN THU

Dạy trẻ giá trị sống

   Chân thật, công bình, cảm thông, yêu thương và tự tin là các giá trị sống mà cha mẹ cần truyền cho con cái. Dù chưa biết nói, trẻ vẫn có thể tiếp thu những tinh hoa của giá trị sống chủ yếu. Nhờ 5 giá trị sống, trẻ có thể sống tốt khi trưởng thành.
   1. CHÂN THẬT. Hãy giúp trẻ phản ánh sự thật. Trẻ rất “vô tư” khi thiếu chân thật. Chúng vẫn biết mình đã làm điều gì đó sai trái nhưng chưa biết “mẹo lừa dối”. Đó là cơ hội tốt để giáo dục trẻ. Nếu lúc này cho trẻ biết rằng chân thật tốt hơn giả dối, trẻ sẽ bớt khuynh hướng nói dối trong tương lai.
   Đừng phản ứng mạnh khi trẻ nói dối, hãy khéo léo tìm cách giúp trẻ nói thật. Đó là khuyến khích trẻ chân thật. Chị Mai thấy đứa con trai 4 tuổi viết bậy lên tường phòng khách, chị liền hỏi con, và nó nói nó vẽ con ngựa. Chị cười: “Mẹ nghĩ vậy là không đúng. Sao con không hỏi ý mẹ?”. Nó hiểu ra và cùng mẹ lau sạch tường. Chị Mai khen con đã chân thật, nhưng nó phải chịu “kỷ luật” là tối không được xem phim hoạt hình để “đền tội”.
   Trẻ tưởng tượng rất phong phú. Đó là lĩnh vực kỳ diệu trong tính cách trẻ chưa đi học. Cha mẹ cần phân biệt cho trẻ biết thế nào là “nói dối đùa” để trẻ không lẫn lộn.
   2. CÔNG BÌNH. Hãy khuyến khích trẻ “chuộc lỗi”, đó là dạy trẻ biết lẽ công bình. Bé An 4 tuổi và bé Sơn 3 tuổi cùng chơi giả làm ngựa. Sơn đẩy chị mạnh làm chị đau. Người cha bắt em xin lỗi chị. Như vậy đủ chưa?
   Để giúp trẻ hiểu đúng nghĩa của sự công bình, cha mẹ cần khuyến khích trẻ sửa lỗi. Người cha có thể đề nghị bé Sơn đi lấy dầu gió xoa cho bé An để tỏ động thái hối lỗi, đồng thời vẫn cần có lời xin lỗi. Nhờ vậy trẻ có thể nhận ra hậu quả của mình đã gây ra cho người khác. Đó là bước đầu tiên trẻ biết đến trách nhiệm, biết phải cư xử đúng đắn với người khác.
   Nếu cha mẹ la rầy hoặc có quyết định bất công, có thể trẻ sẽ không khâm phục. Cách cư xử công bình của cha mẹ sẽ dạy trẻ nhiều hơn bất kỳ cách la rầy nào.
   3. CẢM THÔNG. Hãy dạy trẻ nghĩ đến người khác. Trẻ dưới 5 tuổi rất ích kỷ. Chúng khó đặt mình vào vị trí của người khác, nhưng như vậy không có nghĩa là không thể dạy trẻ biết nhận biết giá trị của sự cân nhắc. Hãy tìm cơ hội để nói với trẻ về sự tử tế. Trẻ sẽ mau chóng tiếp thu các lời nói đẹp và các động thái tốt, rồi trẻ sẽ biết áp dụng. Có nhiều cách phản ứng để khuyến khích trẻ biết cân nhắc và quan tâm người khác.
   Cha mẹ có thể nói chuyện về các cảm xúc và các động thái, rồi hỏi trẻ là đúng hay sai. Nếu trẻ nói “không đúng” thì hỏi trẻ tại sao cảm thấy vậy. Với các cách ứng xử khác nhau, trẻ sẽ quen dần và thấm nhuần, vì trẻ đang là trang giấy trắng, hãy “vẽ” lên đó những lời tốt và các hình đẹp.
   4. TỰ TIN. Hãy nuôi dưỡng lòng tự tin ở trẻ. Bé Thành luôn muốn làm chiếc cầu hoặc xây nhà cao tầng. Tư tưởng hay nhưng nó không sao xếp được với những lon nước ngọt và băng keo. Nó 4 tuổi nên còn vụng về. Chị Liên nói: “Con sẽ làm được khi con lớn hơn”. Nhưng nó không chịu, chị đành để nó làm lại, còn chị phụ dán băng keo. Xong “công trình”, khuôn mặt nó rạng rỡ hẳn.
   Tin vào ý tưởng và khả năng của trẻ là điều quan yếu để xây dựng lòng tự tin ở trẻ. Trẻ sẽ sẵn sàng nỗ lực, vì trẻ biết nếu thất bại thì cũng không bị chê trách. Nhờ tự tin mà trẻ có thể xử lý các thử thách gặp phải trên đường đời. Nếu trẻ nhút nhát và lưỡng lự, hãy giúp trẻ loại bỏ ý nghĩ tiêu cực bằng cách nói: “Không sao, thua keo này bày keo khác. Ba/mẹ biết con có thể làm được”. Đồng thời cho trẻ biết các gương vượt khó sống động đời thường. Cách khẳng định tích cực khả dĩ tạo hiệu quả kỳ diệu.
   Cứ để trẻ làm những việc đơn giản để quen dần công việc, trẻ sẽ khéo léo dần và biết sống có trách nhiệm với gia đình, đồng thời trẻ cũng cảm thấy “dám” tin vào khả năng của chính mình.
   5. YÊU THƯƠNG. Hãy giúp trẻ sống quảng đại. Trẻ thường khó “cho đi”, nhưng nếu cha mẹ khéo léo giúp đỡ thì trẻ sẽ “mở” lòng quảng đại. Nhân chi sơ tính bổn thiện. Hãy cho trẻ thấy lòng quảng đại của cha mẹ để trẻ học tập yêu thương. Cha mẹ chăm sóc ông bà chu đáo, trẻ sẽ biết kính trọng người trên.
   Đừng bỏ phí ngày nào qua đi mà trẻ không có bài học yêu thương từ cha mẹ. Bài học đó trở nên quan yếu từ những lời đơn giản nhất như “xin lỗi”, “cảm ơn”, “làm ơn…”. Một phương trình đơn giản: Cha mẹ càng làm đầy căn nhà bằng những tiếng cười, lời yêu thương và các động thái cao quý thì trẻ càng dễ dàng thể hiện tình thương với người khác. Yêu thương là bài học sống giá trị nhất, như một danh nhân đã nói: “Chỉ những ai có lòng yêu thương thì mới xứng đáng nhận danh hiệu con người”.
   TRẦM THIÊN THU

cổ võ phong trào đoan hứa khiết tịnh

NỤ HÔN VÀ “TRÁI CẤM”

Chàng bảo nàng: Tình yêu và tình dục,
Thiếu một trong hai, em chẳng thực yêu anh!
Nàng khẽ nói: Anh ơi! Anh hãy đợi
Ngày thành hôn, lễ cưới của đôi mình.

Chàng bảo nàng: Tình dục và tình yêu
Là đôi cánh đỡ nâng trong tình ái
Sao em mãi chối từ anh như vậy?
Nàng liếc chàng, nụ cười đầy bí mật:
Anh được chọn một trong hai thôi đấy nhé
Hoặc nụ hôn hoặc “trái cấm” trong vườn
Trả lời đi, em sẽ tặng cho anh!

Chàng ngẩn người đưa tay lên cần cổ
Chợt nhớ ra “trái cấm” của A-đam:
Cô gái ơi! Cô giữ lời đấy nhé,
Tặng cho anh nụ hôn ấy đi nào!

10/10/2010

HỌC GƯƠNG CHỊ THÁNH TÊ-RÊ-SA

CỬA HẸP VẪN MỞ

Theo chân Chúa Giê-su
Ta đi vào cửa hẹp
Cửa hẹp là hy sinh
Cửa hẹp là vâng lời

Ta theo Người dấn thân
Bước chân vào cửa hẹp
Cửa hẹp là chịu đựng
Cửa hẹp là yêu thương

Gương Giê-su còn mãi
Người từ trên thập tự
Khiêm hạ chết gục đầu
Bảo ta đi cửa hẹp

Cửa hẹp chẳng dễ qua
Nhưng ai học Thiên Chúa
Sống hy sinh hãm mình
Sẽ cùng Người vượt qua

Đằng sau cánh cửa hẹp
Là cõi trời bao la
Là mùa xuân vĩnh cửu
Bạn cùng ta vào nhé!

Chủ Nhật 22/8/2010
Hoa mặt trời

Friday, October 22, 2010

NHIẾP ẢNH - NGUYỄN NGỌC DANH.

Quý anh chị em nến,

Cao Thanh xin hân hạnh gởi đến những tấm ảnh rất phong phú nghệ thuật của anh nhiếp ảnh gia Nguyễn Ngọc Danh, như một lần nữa ra mắt cùng quý anh chị em.

Rất mến,
CT















CHUYỆN DA-KÊU - Thơ TRẦM THIÊN THU

CHUYỆN DA-KÊU
(Lc 19, 1-10)

Có người tên gọi Da-kêu
Đứng đầu thu thuế, sang giàu hiếm ai
Nhưng ông dáng thấp hơn người
Nên tìm đủ cách thấy Ngài Giê-xu
Ông leo lên một cây kia
Vì Giê-xu sắp đi qua nơi này
Thấy ông thì Chúa nói ngay:
“Da-kêu ơi! Hãy xuống đây
Vì đây ắt hẳn phút giây tuyệt vời
Hôm nay Tôi ghé nhà chơi”
Da-kêu hạnh phúc lòng đầy đê mê
Ông liền tụt xuống đón về
Còn gì hạnh phúc hơn là Chúa thăm!
Mọi người bàn tán xì xầm:
“Nhà người tội lỗi mà thăm nỗi gì?”
Da-kêu đứng đó thân thưa:
“Nửa phần tài sản xin chia người nghèo
Nếu tôi chiếm đoạt vật nào
Xin đền gấp bốn bù vào thiệt, hơn”
Giê-xu liền nói về ông:
“Nay ơn cứu độ đến trong nhà này
Người này cũng tử tôn đây
Thân nhân Tổ phụ, chẳng sai chút nào
Con Người đến để thương yêu
Kiếm tìm và cứu những điều mất, hư”

Đời con chẳng có đáng chi
Ngập đầu tội lỗi, kiêu sa đầy mình
Vô danh, tiểu tốt, đáng khinh
Vậy mà vẫn “chảnh”, tôn vinh mình hoài
Dẫu không cướp của, giết người
Nhưng con sát hại bằng lời nói đau
Bao lần con chẳng thương yêu
Là con chiếm đoạt của bao nhiêu người
Con xin sám hối tội đời
Đền bù bằng cả nỗi chơi vơi buồn
Khiêm nhu, nhịn nhục, yêu thương
Dù người khinh ghét thì con đáng mà!
Cúi xin Thiên Chúa hải hà
Từ tâm đại lượng thứ tha, lạy Ngài!
TRẦM THIÊN THU

MÂN CÔI - Sideshow DUY HÂN

Thursday, October 21, 2010

GỌI NẮNG VÀO TIM - NHAC.

Thơ: VŨ THỦY
Nhạc: PHẠM TRUNG
Tiếng Hát: THỤY KHANH

TÀI LIỆU - TRẦM THIÊN THU

Thư ĐGH Benedict XVI gởi các chủng sinh

Các chủng sinh thân yêu,

Tháng 12/1944 cha đã phải đi quân dịch, viên chỉ huy hỏi mọi người về các dự tính tương lai. Cha trả lời rằng cha muốn làm một Linh mục Công giáo. Viên trung úy đáp lại: “Vậy anh phải tìm kiếm điều khác. Ở nước Đức mới này, các Linh mục (LM) không cần thiết nữa”. Cha biết rằng ‘nước Đức mới’ này đã đến hồi kết thúc, và sau cuộc tàn phá dữ dội đã khai sinh đất nước này, các LM còn cần hơn nữa. Ngày nay tình trạng hoàn toàn thay đổi. Nói cách khác, mặc dù nhiều người ngày nay nghĩ rằng chức LM không là một ‘nghề’ trong tương lai nhưng thuộc quá khứ.

Các bạn thân mến, các con đã chọn vào chủng viện và chuẩn bị cho thiên chức LM trong Giáo hội Công giáo dù gặp các ý nghĩ phản kháng như vậy. Các con đã làm điều tốt. Vì con người luôn cần Thiên Chúa, ngay cả trong một thời đại được đánh dấu bằng sự làm chủ của kỹ thuật và toàn cầu hóa: Họ luôn cần Thiên Chúa là Đấng đã mạc khải chính Ngài qua Đức Kitô, Thiên Chúa tụ họp chúng ta lại trong Giáo hội hoàn vũ để học với Ngài và qua ý nghĩa đích thực của đời sống Ngài, để nâng đỡ và áp dụng các tiêu chuẩn nhân bản đích thực. Ở đâu con người không còn nhận biết Thiên Chúa thì ở đó cuộc sống sẽ trống rỗng, không có gì đầy đủ. Lúc đó con người tìm cách trốn thoát trong mơ hồ và bạo lực. Đó là chính những điều càng ngày càng đe dọa giới trẻ. Thiên Chúa hằng sống. Ngài đã tạo dựng mỗi người trong chúng ta và Ngài biết rõ tất cả chúng ta. Ngài vĩ đại đến nỗi Ngài có thời gian dành cho những điều nhỏ nhoi trong cuộc đời chúng ta: “Mỗi sợi tóc trên đầu cũng đã được đếm”. Thiên Chúa hằng sống, và Ngài cần con người phục vụ Ngài và đem Ngài đến với người khác. Thật ý nghĩa khi trở thành một LM: Thế giới cần LM, hôm nay, ngày mai và mãi mãi, cho đến tận thế.

Chủng viện là một cộng đoàn tiến tới thiên chức LM. Cha đã nói điều quan yếu ở đây: Người ta không làm LM cho chính mình. “Cộng đoàn các môn đệ” là chủ yếu, tình bằng hữu của họ muốn phục vụ Giáo hội vĩ đại hơn. Trong thư này cha muốn chỉ ra – nghĩ lại thời gian cha ở chủng viện – vài yếu tố mà cha thấy quan trọng đối với những năm hành trình của các con.

Wednesday, October 20, 2010

TÀI SẢN - THƠ TRẦM THIÊN THU

TÀI SẢN 

Abraham bán nhà
Bỏ quê hương, tài sản
Đến một nơi lạ lẫm
Là Đất Hứa Chúa ban
Abraham dâng con
Tên gọi Isaac
Là tài sản duy nhất
Làm hiến tế thành tâm
Sara hiếm muộn con
Bà cũng là vô sản
Nhưng Tình Chúa vô hạn
Cho Sara sinh con
Dân Do thái tay không
Tiến vào miền sa mạc
Đó là vùng đất chết
Nhưng họ vẫn vâng lời
Con vô sản một đời
Có gì đâu mà bán
Nhưng con lại tư sản
Đầy tội lỗi, kiêu sa!
Nhạc, thơ – chút tài hoa
Con xin bán tất cả
Chỉ mong được theo Chúa
Cho trọn bước đời con 

TRẦM THIÊN THU

Tuesday, October 19, 2010

NĂM SỰ MỪNG

Sự mừng tiếp nối sau mùa thương
Cùng Mẹ cất lên câu Kính mừng
Sống lại hồn thiêng, ơn Cứu chuộc
Mơ rời cõi thế ,phúc Thiên đường
Sống lành theo đường soi Thần Khí
Chết hạnh vâng tiếng gọi Nữ Vương
Kết chuỗi cầu xin ơn Mẹ giúp
Quê Trời hưởng phúc ,cậy Trinh Vương.


C.B.G.
14-10-2010

Monday, October 18, 2010

MẸ ĐỨNG DƯỚI THẬP GIÁ
 

"Đức Giáo Hoàng Pio XII quả quyết trong thông điệp, "Nhiệm thể Chúa Kitô."  Đức Mẹ  can đảm và tin tưởng chịu lấy những đau đớn hãi hùng hơn mọi đau đớn của bất cứ một tín hữu nào.  Đức Mẹ quả thật xứng danh là Nữ Vương các Đấng Tử Đạo."  

Mẹ đứng dưới Thập Giá
Tình mẫu tử bao la
Lòng dạ Mẹ xót xa
Trong giây phút kinh hoàng. 

Mẹ đứng dưới Thập Giá
Can đảm ngước nhìn con
Khổ đau lên tột đỉnh
Lời chế giễu bên tai
Những  tiếng cười nhạo mạn
Ôi! Đám đông ồn ào
Gieo những lời nhục mạ
"Hắn cứu được thiên hạ
Sao chẳng cứu nổi mình!"
Cả tên chộm đóng đinh
Cũng thốt lời thách đố
"Hãy xuống khỏi thập tự
Ta thấy rồi sẽ tin!" 

Mẹ Đứng dưới Thập Giá
Với bao nhiêu thống khổ
Con của Mẹ cưu mang
Con của Mẹ nuôi nấng
Con của Mẹ chăm sóc
Con của Mẹ bao bọc
Giờ chịu chết uổng oan
Án dành cho kẻ gian
Sao Con Mẹ gánh vác? 

Mẹ đứng dưới Thập Giá
Một lòng tin sắt son
Cùng con Mẹ khổ sầu
Cho đến giờ phút cuối. 

Giờ đây Mẹ dạy con
Đứng vững trước nguy nan
Nhẫn nại chẳng than van
Trung thành đến phút cuối..... 



 
"Cảm hứng từ câu Kinh Thánh (Ga 19, 25) Đứng gần Thập Giá Chúa Giêsu, có Thân Mẫu Người." 

HBTT

THU

Long lanh lay động trên cành
Giọt sương tuyệt tác Trời dành: Ngọc Thu
Nắng vàng xua nỗi âm u
Sưởi hồn trăng lặn khách du đa tình
Lung linh suối tóc ai xinh
Ngợp lòng những tưởng bên mình, Ánh Thu
Xa xôi xa mãi xa mù
Ngưu Lang, Chức Nữ đôi đầu nhớ nhau
Trông ngày Thượng giới ban cầu
Dẫu rằng mỏng mảnh sắc mầu : Kiều Thu
Kìa Trăng vằng vặc đêm thu
Độc thân ôm gối mà ru cơn sầu
Tưởng mình ngồi bến Vân Lâu
Ai người hiểu nỗi tương sầu : Dạ Thu
Thu đi, hạ sốt vàng thu
Lắng trong tâm tưởng tiếng thu xạc xào
Vàng khô khua lá nơi nao
Lòng kia nay biết ai sầu, Hoài Thu


CAO BỒI GIÀ


,

TIỀN - THƠ TRẦM THIÊN THU


TIỀN

Chỉ là tờ giấy nhỏ
In hình những con số
Ai cho nó phép mầu
Làm cho đời sướng, khổ?
            Trong tay không có nó
            Người chê bai, khinh dể
            Nó mệnh danh Thần tài
            Cuộc sống thành vương giả
Ai gọi nó là tiền
Để đời hóa bạc đen?
Thiếu những tờ giấy đó
Đời bỗng hóa hom hem!
            Chỉ có một chủ nhân
            Đó chính là Thiên Chúa
            Tiền chỉ là thứ phụ
            Đừng lệ thuộc bạc tiền!
TRẦM THIÊN THU

Sunday, October 17, 2010

NĂM SỰ THƯƠNG

Mân côi suy ngẫm sự đau thương
Mẹ chết cùng Con suốt chặng đường
Sám hối ,thương Ai hồn rướm máu
Hãm mình ,nhớ Chúa đòn tan xương
Mão gai sỉ nhận không che tránh
Thập giá vui mang chẳng thoái nhường
Tính xác thịt con xin được đóng
Kết cùng năm sự, hướng Thiên đường.

C.B.G.
13-10-2010

HAI PHẠM TRÙ - THƠ TRẦM THIÊN THU

HAI PHẠM TRÙ
(CN XXX TN/C – Lc 18, 9-14)

Hai người lên Đền Thờ
Cùng cầu nguyện Thiên Chúa
Một người Pha-ri-sêu
Một người nghề thu thuế
            Pha-ri-sêu đứng thẳng
            Hiên ngang dâng lời cầu
            Chê người này, người nọ
            Khoe mình là chiên ngoan
Đứng đằng xa, cúi mặt
Người thu thuế thân thưa:
“Lạy Thiên Chúa nhân hậu
Thương con tội vô bờ”
            Chúa khen người thu thuế
            Tha hết tội cho ông
            Pha-ri-sêu kiêu ngạo
            Nên tội ông vẫn còn
Sẽ bị hạ thấp xuống
Kẻ đưa mình lên cao
Còn ai tự hạ xuống
Được thương yêu thật nhiều
            Hai phạm trù khác biệt
            Nhưng lằn ranh mong manh
            Khiêm nhu và kiêu ngạo
            Tỉnh thức là điều cần
Xin Chúa luôn hướng dẫn
Để con sống khiêm nhu
Dù chỉ là một thoáng
Đừng để con kiêu sa
TRẦM THIÊN THU

Thư Giãn Cuối Tuần:...CHẾT GIÀ

Xửa xừa xưa có anh hề nọ
Rất thông minh lại có biệt tài
Vua cho vào ở lầu đài
Đêm ngày bên cạnh, tấu hài mua vui
Một ngày kia đùa vui quá trớn
Hề chê Vua miệng móm, trán dồ
Nhà Vua tức giận liền hô
Lính đâu hãy bắt trói gô tên này
Tội khi quân voi giày, cọp xé
Vậy mà mày xách mé cả ta
Anh Hề mọp lạy nhà Cua
Tội thần đáng chết, không tha được rồi
Kể từ khi theo Người hầu hạ
Thảo dân đây nào xá việc chi
Đêm ngày vắt óc nghĩ suy
Bày trò vẽ chuyện làm vui lòng Người
Tội lỡ miệng ,đáng mười phần chết
Chỉ xin Vua một chút huệ ân
Thần xin cảm tạ vạn lần
Kiếp sau nguyện sẽ làm trâu ngựa đền
Vua nghe vậy nguôi dần mới phán:
Muốn xin gì bẩm báo ta nghe
Tử hình nhất định phải phê
Còn xin chuyện khác ta thề sẽ ban
Anh Hề thưa Vua ban thật chứ
Vua “nhất ngôn tứ mã nan truy
Anh Hề vội vã lạy quỳ
Xin chọn cách chết để vui Ông Bà
Vua nghe xong cười khà phán được
Chết kiểu gì cũng được, ta ban
Anh Hề cúi lạytrăm lần
Xin Vua cho phép thảo dân …CHẾT ..GIÀ !

CAO BỒI GIÀ
19-07-2010

Thursday, October 14, 2010

GIỌT NẮNG MÙA ĐÔNG

Một hôm mây bỗng chơi vơi
Ông trời lơ đãng đánh rơi nắng vàng
Để con với tới thiên đàng
Hái chùm hạnh phúc ngập tràn về chơi
Đem chia cho trẻ mồ côi
Mỗi em một ít nhân đôi tình người
Một hôm mây chở lên trời
Hồn con hớn hở nhắn người trần gian
Ở đây nắng ấm chứa chan
Chăn êm nệm ấm đừng mang về trời
Mùa đông dưới ấy tuyết rơi
Áo bông, áo kép ta thời chia nhau
Chùm hoa hạnh phúc mai sau
Nở đầy trên những khóm lau ven rừng
Trời đông giọt nắng rưng rưng
Khiến người lữ khách chợt bừng cơn mê !

13/10/2010
Vũ Thủy

GIỚI THIỆU THÀNH VIÊN MỚI

 Quý anh chị em thân mến,

Qua sự giới thiệu của Sr. Hoàng Yến, hôm nay chúng ta lại được vinh dự và hân hạnh chào đón một thành viên mới, anh Nguyễn Ngọc Danh. Để hiểu rõ hơn về anh, chúng  ta hãy đọc email của Sr. Hoàng Yến:

"Mến Chào Chú CT
Sr. Yến xin giới thiệu một thành viên mới cho trang blog VCN.
Đó là Chú Nguyễn Ngọc Danh,  chú ở trong phòng làm việc nghệ thuật chụp ảnh ở trang DungLac.  Những tấm ảnh chú làm nhìn thật nghệ thuật và đẹp làm sao!  Thỉnh thoảng chú gởi khoảng 10 tấm chia sẽ wow! nhìn xong rồi tưởng mình đã lạc vào Thiên Đàng......
God bless
Sr. Yến"
Anh Danh mến,
Thiên Chúa quan phòng luôn gởi đến nhóm Viết Cho Nhau thật nhiều bất ngờ. Hình như Người luôn ưu đãi đặc biệt nhóm thì phải? Sự hiện diện và đóng góp nghệ thuật của anh chắc chắn sẽ làm phong phú thêm rất nhiều cho trang blog Viết Cho Nhau. Nghệ thuật luôn đa diện: văn sĩ, thi sĩ, nhạc sĩ, họa sĩ, nhiếp ảnh gia...đều là những người đóng góp và phục vụ nghệ thuật. Tôi tin rằng tất cả mọi anh chị em trong nhóm đều rất phấn khích đón chào anh như một thành viên mới, đầy tích cực và năng động!

Xin cảm tạ Chúa! Xin cám ơn anh Danh! Xin cám ơn Sr. Hoàng Yến!

Rất mến,
Cao Thanh.
*Xin mời quý anh chị em thưởng thức vài tác phẩm nghệ thuật ra mắt của anh Danh:




QUAN TÒA và BÀ GÓA - THƠ TRẦM THIÊN THU

QUAN TÒA và BÀ GÓA
(CN XXIX TN/C – Lc 18:1-8)

Thành kia có một quan tòa
Ông ta chẳng kính sợ Chúa
Hiên ngang tự đắc vậy đó
Cũng chẳng coi ai ra gì
Đồng hương là một bà góa
Nhiều lần đã đến van xin
Minh xét vì bà bị hại
Nhưng ông ta chẳng thèm nhìn!

Nhưng rồi ông ta nghĩ bụng:
“Dẫu không kính sợ Chúa Trời
Không coi ai ra gì hết
Nhưng mụ ấy cứ đến hoài
Quấy rầy làm ta nhức óc
Thôi thì xét xử cho rồi!”

Quan tòa bất chính còn vậy
Lẽ nào Chúa ngó lơ hoài
Với người hàm oan, bị hại
Ngày đêm tha thiết xin Ngài?
Thiên Chúa từ bi nhân ái
Sẽ mau chóng xét xử ngay

Chúa dạy ta phải kiên nhẫn
Tin yêu Tình Chúa thiết tha
Phải biết cầu nguyện liên lỉ
Không được nản chí bao giờ!

Nhưng khi Con Người ngự đến
Liệu Ngài còn thấy lòng tin
Lên ngôi như từng đã hẹn
Vẫn sống động trên thế gian?
TRẦM THIÊN THU