Bên Thái Lan có ngôi trường Đại Học,
Rất nổi danh là Chulalongkorn. (*)
Các gia đình, ai cũng muốn cho con,
Được xuất thân cửa trường danh giá đó!
Tại Bangkok có một người nghèo khó,
Chuyên việc lái xe đổ rác hàng ngày,
Ông có duy nhất một cậu con trai,
Tên Kalang-Nalong, thông minh dĩnh ngộ.
Nalong đi học, thường khi xấu hổ,
Bị bạn bè nhắc đến Bố, khinh khi,
Hành nghề đổ rác, chẳng chức phận chi,
Khiến cho bé mang tự ti mặc cảm!
Ông Bố khuyên: “Hãy vui tươi, điềm đạm,
Đừng quan tâm những lời lẽ thị phi!
Mình sống lương thiện, nào có xấu gì,
Giá trị con người, quí nơi đức hạnh!
Bố muốn con có tương lai vững mạnh,
Hãy thi vào Đại Học Chulalongkorn!
Bố sẽ hết lòng, tài trợ cho con,
Phải quyết tâm tiến, trên đường học vấn!”
Biết lòng Bố yêu thương mình vô tận!
Nalong dốc tâm, chăm chỉ học hành,
Cậu thi vào trường Đại Học nổi danh,
Và trúng tuyển, như ý cha mong mỏi!
Rồi sau bốn năm, chuyên cần học hỏi,
Cậu đoạt văn bằng Ưu hạng Cử Nhân!
Ngày Lễ Tốt Nghiệp, Nalong một thân,
Lên lãnh bằng, với lòng mừng khôn tả!
Liền sau đó, cậu vội vàng hối hả,
Chạy về khu đổ rác, tìm Phụ Thân
Với y phuc Tốt nghiệp Tân Cử nhân,
Nalong phục xuống chân, quỳ lậy Bố!
“Tạ ơn Phụ Thân thương con tột độ!
Đổ mồ hôi để con có hôm nay.
Xác thân con và bằng Cử nhân này,
Nhờ ơn Bố, đã hi sinh tạo tác!
Giờ phút này, cha con ông đổ rác,
Tràn niềm vui! Còn hạnh phúc nào hơn?
Thật là: “Công Cha Như Núi Thái Sơn!”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
(*) Ngôi trường Đại Học mang tên của vị Vua Thái Lan Chulalongkorn (1853-1910)
No comments:
Post a Comment