Những hòn đất nâu rơi lả tả
Chiếc quan tài đã xuống huyệt sâu
Có nghĩa gì đâu một cuộc đời!
Những xẻng đất lấp dần người đã khuất
Tất cả chỉ còn lại... vỏn vẹn
Mấy hàng chữ ghi lại ngày sinh, tử.
Tiếng kèn bi ai mệt lử
Tiếng khóc than ậm ừ trong cổ họng
Cuộc chia taycuối cùng, ôi nghiệt ngã!
Những dòng nước mắt lã chã
Khóc cho người đã khuất dưới huyệt sâu
Những người ở lại mang sầu đau chất ngất!
Những bước chân thất thểu ra về
Cuối nghĩa trang, gió thổi nặng nề
Tái tê hồn cây cỏ... nhang cũng đã tàn...
Không gian chỉ còn tiếng gió
Gió nhẹ ru giấc ngủ cuối cùng
Thỉnh thoảng lá cây khua xào xạc...
Ai bảo loài cỏ cây là vô tri, vô giác
Nghĩa trang buồn man mác lá vàng rơi
Hồn ai chơi vơi tiễn người còn tại thế...!
No comments:
Post a Comment