Âm thầm dệt cuộc đời mình
Đêm ngày mải miết chân thành đường kim
Vết buồn như dấu chân chim
Lăn tăn ngày tháng, phân vân kiếp người
Dệt đời, dệt mãi không ngơi
Sợi ngang, sợi dọc, dệt hoài chưa xong
Cuộc đời vẫn thấy trần truồng
Giống như trẻ nhỏ vẫy vùng sơ sinh
Thoi đời xuôi ngược chông chênh
Ước mong dệt cuộc đời mình cho xong
TRẦM THIÊN THU
Chiều mưa, 12-7-2011
No comments:
Post a Comment