Ngày ngày tựa cửa đợi trông
Mắt Cha nay
đã đôi dòng lệ khô
Đứa con thứ đã nơi mô
Bỏ Cha đi mãi
mà chưa thấy về
Của tiền chẳng kể làm chi
Chỉ cần thấy
dáng con thơ Cha mừng...
Chiều nay lệ bỗng rưng rưng
Đằng xa bóng
dáng con cưng kia rồi
Người Cha phấn khởi nói cười
Bắt con dê
béo sai người thịt ngay
Mừng vì nó đã về đây
Mừng vì nó đã
đổi thay tính tình!
Người Cha trong dạ đinh ninh
Chắc thằng
con cả của mình cũng vui!!
...Trở về từ cánh đồng xanh
Người con
trai trưởng nhanh nhanh bước dồn
Hình như nghe có tiếng đờn
Tiếng kèn, tiếng
sáo bồn chồn lòng anh
Khi anh biết mọi ngọn ngành
Dừng chân bên
cửa chẳng đành ngó vô.
Người Cha thật quá bất ngờ
Chạy ra bậu cửa
nhìn con ngỡ ngàng!!:
“Em con đã trót đi
hoang
Lòng con lại
nỡ chẳng thương cho đành
Bao năm sương gió phong phanh
Hôm nay hồi
bước yên lành về đây
Lẽ ra con phải vui vầy
Mừng em còn sống,
còn quay trở về
Sao con mặt mũi ủ ê
Nhìn con, Cha
thật tái tê cõi lòng
Bao năm con ở với Cha
Của tiền Cha
có cũng là của con.
Em con nay đã trở về
Cha con ta phải
hả hê ăn mừng
Sao con hẹp lượng không thương
Để cho tức tối
làm vương mối sầu???”
Cha ơi, con biết lỗi rồi
Là con ích kỷ
nhỏ nhoi phân bì
Bao năm con chẳng ra gì
Ở liền bên cạnh
chẳng hề thương Cha
Bỏ Cha vò võ vào ra
Một mình
ngóng đợi em ta trở về
Bây giờ con sẽ hả hê
Cùng Cha mừng
đứa em thơ quy hồi
Con xin Cha cũng nhận lời
Tha cho con tội
hợt hời cùng Cha!!!
Bài thơ rất hay. Dụ ngôn "Đứa Con Hoang Đàng" được nhà thơ Vũ Thủy nhìn dưới một góc độ khác: " ĐỨA CON HỢT HỜI. "
ReplyDeleteĐứa con này không hoang đàng i.e. không xấu. Tuy nhiên VT đã cho thấy mặc dù không xấu nhưng cũng chẳng tốt vì thái độ
hợt hời, ganh tương , đố kỵ, ích kỷ nhỏ nhoi. Anh ta thiếu một tấm lòng.
Và vì thế anh ta cũng đáng chê trách. Không ít người cũng giống anh chàng hợt hời này, cứ tưởng mình không hoang đàng là mình là ngừơi
lành, người tốt rồi. Nhưng nhà thơ đã vạch ra cái tội hợt hời của người lành và xin Cha
tha cho con tội hợt hời cùng Cha!!!
Chúc mừng nhà thơ Vũ Thủy.
Rất mến,
GK Sâm