Thơ: Vũ Thủy
Buổi sáng nay, Thu về rưng rưng nắng
Mượn thanh vắng, lá trên cây xào xạc
Tiễn lá vàng buồn ngơ ngác, Thu ơi
Chiếc lá rơi, rơi về nơi nguồn cội
Gió vội gì mà chở lá Thu đi?
Buổi sáng nay, Thu như thể thì thầm
Giữa trời xanh, những vầng mây trăng trắng
Những giọt nắng lưng chừng treo lơ lửng
Giọt bâng khuâng, giọt ửng má ai hồng
Cả cánh đồng cuối chân trời mơ mộng...
Buổi sáng nay, Thu mở rộng tầm nhìn
Thu chín mọng trên bờ môi thiếu nữ
Rồi có ngày Thu sẽ phải ra đi
Về nơi ấy, nơi Thu là vĩnh cửu
Hồn thiếu nữ thấm nguồn ơn cứu rỗi!
Buổi sáng nay, Thu rất đỗi trong lành
Vì sương sớm từ trời cao lấp lánh
Đã rửa trôi màu tang tóc lá vàng rơi
Thu ơi, buổi sáng nay thu đẹp lắm
Có người con gái ngắm Thu sang...
Thu bên VN đã ra đi để nhường bước cho Thu Canada vừa tới. Nhưng dù ở không gian nào, mùa thu cũng gợi lên biết bao rung động xao xuyến nơi hồn nghệ sĩ, để từ đó nẩy sinh biết bao tác phẩm nghệ thuật: thi phẩm, văn phẩm, nhạc phẩm... và biết bao danh họa nổi tiếng về thu.
ReplyDeleteTrong bài ``Có người con gái ngắm thu sang`` này, người đọc có cảm tưởng hình như tác giả đã đồng hóa mùa thu với người con gái tên Thu, hay nói theo thuật ngữ văn chương thì tác giả đã nhân cách hóa mùa thu, một cách rất thi vị:
.....
``Thu ơi, buổi sáng nay thu đẹp lắm
Có người con gái ngắm Thu sang...``
Cám ơn Vũ Thủy nhiều nhé!
Rất mến,
CT