Tiếng Vọng Từ Đáy Vực
Dưới ba thướt đất anh nằm đấy
Lặng lẻ cô đơn một bóng hình
Thầm ước thân tàn bừng sống dậy
Dẫu là một thoáng giữa u minh
Kìa lũ côn trùng đến viếng anh
Mưa rơi trên mộ chí êm đềm
Quanh anh là những người xưa khuyất
Cười nói nguyện cầu trong bóng đêm
Rì rào nghe gió động trên cao
Văng vẳng bên tai tiếng thét gào
Của những oan hồn đang hoảng hốt
Hòa trong gió rít cỏ lao xao
Em ơi trong hơi thở người tình
Có nhịp tim nào đập hiển linh
Để nơi luyện ngục anh thầm ước
Mai này xum họp hưởng quang vinh
Em hảy đưa con về kẻo tối
Hoàng hôn sắp lặn cuối chân trời
Mồ anh cũng đã tàn nhan khói
Hình như trên đó vẫn mưa rơi
Em tiếc làm chi nấm mộ gầy
Tên anh bia đá lạnh đôi tay
Từng chùm cỏ dại vừa đâm rể
Xuyên thấu người anh em có hay
Em hảy cho anh nhắn một lời
Cho người tình củ bạn thân yêu
Anh ở ngàn năm trong luyện ngục
Vẫn còn thương nhớ mãi không thôi
Em hảy về đi đừng khóc nữa
Thân anh giờ đã gởi nơi này
Trăng sầu nghiêng bóng giăng mờ lối
Hồn cũng tan dần... theo gió lay...
Em hảy về đi chớ bận tâm
Nhìn em lê bước gót âm thầm
Nhớ em anh sẽ nhờ cơn gió
Mang nụ hôn về tận cỏi âm
Dũng-Anh 02.11.2010
Dưới ba thướt đất anh nằm đấy
Lặng lẻ cô đơn một bóng hình
Thầm ước thân tàn bừng sống dậy
Dẫu là một thoáng giữa u minh
Kìa lũ côn trùng đến viếng anh
Mưa rơi trên mộ chí êm đềm
Quanh anh là những người xưa khuyất
Cười nói nguyện cầu trong bóng đêm
Rì rào nghe gió động trên cao
Văng vẳng bên tai tiếng thét gào
Của những oan hồn đang hoảng hốt
Hòa trong gió rít cỏ lao xao
Em ơi trong hơi thở người tình
Có nhịp tim nào đập hiển linh
Để nơi luyện ngục anh thầm ước
Mai này xum họp hưởng quang vinh
Em hảy đưa con về kẻo tối
Hoàng hôn sắp lặn cuối chân trời
Mồ anh cũng đã tàn nhan khói
Hình như trên đó vẫn mưa rơi
Em tiếc làm chi nấm mộ gầy
Tên anh bia đá lạnh đôi tay
Từng chùm cỏ dại vừa đâm rể
Xuyên thấu người anh em có hay
Em hảy cho anh nhắn một lời
Cho người tình củ bạn thân yêu
Anh ở ngàn năm trong luyện ngục
Vẫn còn thương nhớ mãi không thôi
Em hảy về đi đừng khóc nữa
Thân anh giờ đã gởi nơi này
Trăng sầu nghiêng bóng giăng mờ lối
Hồn cũng tan dần... theo gió lay...
Em hảy về đi chớ bận tâm
Nhìn em lê bước gót âm thầm
Nhớ em anh sẽ nhờ cơn gió
Mang nụ hôn về tận cỏi âm
Dũng-Anh 02.11.2010
Bài thơ này hay lắm, nhưng mà buồn anh Dũng ạ!
ReplyDeleteThủy thích nhất hai câu:
Trăng sầu nghiêng bóng giăng mờ lối
Hồn cũng tan dần... theo gió lay...
Anh Dũng ơi!
ReplyDeleteTháng 11 tưởng nhớ và cầu nguyện cho các linh hồn đã ra đi và đang được tinh luyện nơi chốn luyện hình, chờ ngày vinh hiển trên nước trời, mà sao anh làm bài thơ tình cảm u sầu và bi thương quá vậy! Ra đi kiểu này là vĩnh biệt ngàn thu, một khi xác thân đã vùi sâu trong lòng đất lạnh, thì xá chi những bi lụy trần gian, khiến anh phải dặn dò vợ con và cả người tình cũ nữa. Chứng tò tình cảm anh thật đa đoan dạt dào, khiến ngay cả khi trong luyện ngục cũng vẫn còn trăn trở.
Nhưng anh sống trên cõi trần ô trọc này cũng quá lâu rồi, nếu CT không lầm thì mộ bia anh có ghi rõ ràng là 1960-2060, có nghĩa là anh hưởng thọ 100 tuổi thì còn lưu luyến cái chi chi.
Thôi, CT mến chúc anh trăm năm phúc lộc thọ, nhưng có đủ cay đắng ngọt bùi trong đời sống hôn nhân gia đình để luyện tội nơi thế trần, thì khi đó sẽ trực thăng bay thẳng lên chốn hạnh ohúc ngàn thu.
Rất mến,
CT