Bỗng dưng nhặt được đồng tiền
Phân vân chẳng biết nên phiền hay vui
Lòng lo liệu có gặp xui
Đồng tiền còn mới, nguyên mùi nhà băng
Đem mua vé số nên chăng ?
Nhưng mà phước có trùng lai bao giờ !
Vốn mình chẳng dám nằm mơ
Thôi thì bỏ túi, để chờ đầu tư
Cười phì cái ý khùng ngu
Vài chục ngàn lẻ đầu tư cái gì
A lô! Kiếm bạn nhâm nhi
Bạn cười : Ôi thấm tháp gì mà say
Bạn hiền không có đưa cay !
Rượu cay, độc ẩm chỉ vay thêm sầu
Còn chưa tính nước đi đâu
Thấy người hành khất loay hoay quanh mình
Tặng người đúng lẽ hợp tình
Cầm tờ giấy bạc, thật tình trao tay
Ai dè vạ gió tai bay
Cái bang từ ngữ ,đôi tai hứng đòn
Ra tờ giấy bạc giữa đường
Trong bao bang chủ lạc đường tay ta
Lòng vui ngoác miệng ta ca
Giữa đường vàng bạc, chớ mà lượm chơi !!
Của Trời thì trả cho Trời
Xê- Da trả đủ lãi lời cho Va
Tiền đâu có dễ mánh lừa
Mồ hôi, nước mắt mới là của ta
Tiền ta cho dẫu xót xa
No lòng chạnh nghĩ: Sống là sẻ chia.
CAO BỒI GIÀ
Cám ơn anh CBG. Bài thơ này nhắc lại câu chuyện trong Phúc Âm mấy người Pha-ri-Sêu đưa tiền hỏi Chúa để mong gài bẫy Ngài. Chúa đã khôn ngoan trả lời bọn họ, và cũng là câu trả lời luân lý cho thời buổi kim tiền của chúng ta ngày nay: Không được làm tôi hai chủ, không thể vừa làm tôi Chúa vừa làm tôi tiền bạc. Của Cesar hãy trả lại Cesar. Hai câu cuối của bài thơ nói lên chân lý của hạnh phúc, chia sẻ tiền bạc với người cùng khổ:
ReplyDelete...
"Tiền ta cho dẫu xót xa
No lòng chạnh nghĩ: Sống là sẻ chia. "
Rất mến,
CT