Monday, November 15, 2010

TÂM SỰ MÙA ĐÔNG - THƠ TRẦM THIÊN THU

TÂM SỰ MÙA ĐÔNG

Đêm mầu nhiệm
Những vì sao lấp lánh vui
Dòng thánh ca ngọt ngào ru lòng người
Bình an huyền diệu!
Hồi tưởng bao lần kiêu ngạo
Tôi đã quên mình là bụi cát nhỏ nhoi
Lang thang đường trần ngược xuôi
Bước hành khất mà vẫn “chảnh”
Mùa đông vô tình phả hơi sương lạnh
Ảo ảnh lặng lẽ biến tan
Chợt nhớ lại sau chuỗi lãng quên
Nhận ra mình vô ơn bội nghĩa!
Ôi bao la tình yêu Thiên Chúa
Ngôi Lời bỏ trời cao giáng thế vì tôi
Mặc xác phàm và chịu cảnh đơn côi
Tứ cố vô thân mà không than trách
Đêm hồng ân tôi bừng giấc
Nghe âm vang điệp khúc Đêm Thánh Vô Cùng
Tình Chúa dạt dào vô thủy vô chung
Vẫn thương tội-nhân-tôi mãi mãi
Xin cảm tạ Đức Giêsu nhân ái
Đã giáng sinh cho trời đất giao hòa
Đôi mắt phàm tục mù lòa
Được mở ra để chiêm ngưỡng Nguồn Sáng
TRẦM THIÊN THU

1 comment:

  1. Anh Thu mến,

    Bài thơ "Tâm sự mùa đông" này đã sự thực đánh động tâm hôn băng giá như mùa đông của CT đấy! Vì tâm sự mùa đông của anh không giống như những mùa đông bình thưòng khác với tuyệt rơi lạnh lẽo, nhưng là một mùa đông của bừng tỉnh, của ánh sáng, của hy vọng và của cứu rỗi...như được diễn ta trong mấy câu thơ:
    ...
    " Đêm hồng ân tôi bừng giấc
    Nghe âm vang điệp khúc Đêm Thánh Vô Cùng
    Tình Chúa dạt dào vô thủy vô chung
    Vẫn thương tội-nhân-tôi mãi mãi"...

    Cám ơn anh nhiều nhé! Bàithơ rất ý nghĩa!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete