Em tóc dài buông lơi
ta húi trọc buồn đời
chân em thon guốc ngọc
ta gót giầy đơn côi
là thiên thần thánh thiện
em cất tiếng ngọt lời
ta hoang mang vất vả
giọng quỷ thần chơi vơi
em tươi như hoa thắm
ta sầu tựa mây trôi
nhưng sao tim lại đập
chung một nhịp bồi hồi ?
Em thơm hương đồng nội
ta khói thuốc mùi hôi
Tiếc em sao quá đẹp
buồn ta sao ít lời
cách biệt mình quá lớn
ta lặng nhìn, cắn môi
Được một lần chung nhịp
bài tango ngậm ngùi
chỉ một lần chung nhịp
tim rộn ràng reo vui
và lần này lỡ nhịp
muôn đời mãi xa xôi
Bước này là dang dở
nhịp này là chia phôi
chỉ một lần sánh bước
kể làm chi, em ơi
chẳng bao giờ theo kịp
cánh chim biển cuối trời
làm sao dám nguyện ước
được cùng em chung đôi
Lục bình trong dòng nước
lững lờ mãi đang trôi
màu tím như mắt ướt
em nhìn ta xa vời
Dẫu kiếp này lỡ nhịp
tình vẫn không phai phôi
cầu xin trong giấc điệp
được thấy em nói cười
mối tình đầu lỡ nhịp
sẽ nhớ mãi em ơi !!
Chị Hân mến,
ReplyDeleteNgay mấy câu thơ đầu, người đọc đã cảm nhận ngay được sự tương phản đối nghịch của hai kẻ yêu nhau:
"Em tóc dài buông lơi
ta húi trọc buồn đời
chân em thon guốc ngọc
ta gót giầy đơn côi
..."
Và dòng tư tưởng trái ngược nhau này vẫn tiếp diễn cho tới cuối bài thơ, để kết thúc bằng một điểm đến dở dang: LỖI NHỊP. Thật là buồn và đáng tiếc!
Có lẽ điểm nhấn của bài này là tuy Lỗi Nhịp bước nhảy, nhưng hòa một Nhịp Tim:
.....
"nhưng sao tim lại đập
chung một nhịp bồi hồi ?
Cám ơn chị Hân nhiều nhé! Bài thơ buồn một cách lãng mạn!
Rất mến,
CT