Tuesday, March 24, 2015

ĐỨNG DẬY

Gió reo trên đỉnh đồi
Bỗng chồi non xanh lạ
Tự nhiên dạ bâng khuâng
Gã trào dâng nỗi buồn
Bao quanh là u tối
Lối gã đi mịt mờ
Hồn gã chờ chi nữa
Ánh mặt trời mênh mang
Và gió reo ngang đồi...

Ngày rồi lại ngày qua
Hoa trên đồi vẫn nở
Người vẫn thở khí trời
Đời vẫn xanh hy vọng
Gã linh hồn chợt hiểu
Đời cát bụi phù vân
Xác thân rồi lụi tàn
Chút ráng chiều đơn côi
Ôi, cuộc đời gió thoảng!

Một cánh chim hoảng loạn
Bay giữa trời mây đen
Bời bời cơn gió lộng
Đồi cát mênh mông chiều
Hồn đi đâu, đi đâu?
Thinh không nghe gió hát
Gã khát khao quay về
Lòng tràn trề hy vọng
Gió thổi ấm buồng tim.

Bây giờ thênh thang quá
Gã linh hồn đứng dậy
Đón lấy tia mặt trời!!!

                                    22/3/2015
                                    Hoa Mặt Trời 

No comments:

Post a Comment