LỜI NGƯỜI CON GÁI DƯỚI NHÁNH MAI
Cha ơi!
Những cây mai vườn nhà con phơi phới nụ
Vài chiếc lá non hớn hở khoe xanh
Gió mong manh thổi dịu dàng trên phiến lá
Nắng ngòn ngọt làm băng giá vội tan đi
Con ước chi mọi thứ chung quanh đều yên ả!
Cha ơi!
Muôn loài chúng con đang lắng chờ mùa xuân đến
Con ngửa cổ trông lên thấy trời lồng lộng
Những áng mây bồng bềnh chở những hạt mầm xanh
Con tin chắc, đó là màu xanh Cha ấp ủ
Như ấp ủ sắc vàng trong những nụ hoa mai!
Cha ơi!
Kìa, những chiếc lá non khẽ lay mình trước gió
Có lẽ nào mà lòng Cha không xao động
Về những điều người con gái ấp ủ dưới nhành mai
Và, kìa! Hai cánh bướm liệng chao nghiêng trong nắng
Đôi cánh trắng như đôi cánh thiên thần
Có lẽ nào Cha không ngắm cõi trần ai
Và có lẽ nào Cha lại không sai đi, nhiều thiên sứ?
Con tin chắc,
khắp tứ phương mùa xuân đang hé nụ
trên khắp các cánh đồng vụ lúa đã trổ bông...
Cha ơi!
Từ khoảng mênh mông tình yêu Cha nắng tỏa
Gió xõa tóc hai bờ vai con thơ thới
Con với lấy nụ hoa xuân, nghe rạo rực cả linh hồn!
Vũ Thủy
No comments:
Post a Comment