Sunday, May 20, 2018

NGƯỜI KHÁCH TRỌ HIỀN LƯƠNG

Tôi thương người ấy Người khách trọ lặng thầm Tôi thường bỏ quên người nơi trống trải cô đơn Nhưng người không hờn dỗi Người vẫn theo tôi trên mỗi nẻo đi về...! Tôi thương người ấy Người khách trọ hiền lương Chẳng khi nào người bỏ mặc tôi vương thân vào gió bụi Chẳng để tôi ngã dụi giữa đường đời Người vực tôi lên khỏi vũng lầy tăm tối...! Tôi thương người ấy Người khách trọ hào hoa Mỗi ngày, người thoa phấn tô son cho đời tôi rực rỡ Người là tiếng nói lương tri Người dẫn tôi đi, đi về phía mặt trời...! Tôi thương người ấy Một lời thương quấy quá thôi sao? Bao kỷ niệm trào dâng trong ký ức Tôi sực tỉnh, nhận ra chính người là ông chủ Chính người đã thắp lên ngọn lửa hồng trong quán trọ đời tôi!!! Vũ Thủy Viết trong ngày lễ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG năm 2018

No comments:

Post a Comment