VỀ ĐI NHÉ, VỀ ĐI
Một
chút nắng muộn mằn còn le lói
Chiều
thật buồn, hiu hắt gió trên cao
Rặng
thông xao như vẳng tiếng thì thào:
Về
đi nhé, về đi, về…tím thẫm!
Vết
lăn trầm cuối đường, đời cũng chậm
Phù
vân nào mà chẳng kiếp mây trôi
Vinh
hoa nào an ủi phút chia phôi
Mà
nấn ná để chiều man mác tím
Gối
đã mỏi, bước hoang đàng mệt lịm
Thân
rã rời hồn chán ngán ly hương
Những
ước mơ giờ cũng đã tầm thường
Bàng
bạc tím mỗi chiều về quạnh quẽ
Về,
về đi, thúc giục nào khe khẽ
Kinh
cầu buồn chầm chậm vãn lê thê
Giáo
đường nghiêng chuông đổ nhắc lời thề
Loang
lổ tím đỉnh nhà Thờ, Thánh Giá
Đã
nhạt nhòa khối hình cành với lá
Đất
dâng lên thoi thóp chút Trời cao
Xào
xạc xa đưa thoảng tiếng nghẹn ngào
Âm
thầm tím bóng ngập ngừng trở lại.
*************
Giu-se
Nguyễn Văn Sướng
No comments:
Post a Comment