Lá thư này gởi
chàng
Thiếp viết
cho chàng những vần thơ máu lửa
Lửa bởi tình
chàng đã nhuộm thắm trái tim côi
Lửa sục sôi bởi
thiếp đà ân hận.
Chàng đã yêu
em tự thuở nào
Mà sao em hờ
hững
Những cơn đau
từ đỉnh cao thập tự
Chàng nén chịu
vì hai chữ “yêu đương”.
Thiếp vốn là
tình nương của chàng
Ả yêu chàng bằng
con tim vụ lợi
Chàng đợi ả
làm chi
Khi ả chạy đầu
đường cuối phố, với những ham hố lạc loài?
Chàng một
mình khắc khoải
Thiếp mải miết
dặm trường
Hồi mùa đông giá
lạnh
Thiếp thất thểu
quay về.
Ả phụ tình ê
chề rơi lệ
Nào ai thèm để
ý
Ả gục đầu nghĩ
tới chàng
Và chàng có
đó... giang rộng vòng tay!
Chàng yêu thiếp
quắt quay như thế
Thiếp biết
mình tệ bạc
Chẳng phải một
lần
Sao chàng
hoài nhẫn chịu?
Biết bao lần...
Biết bao lần
thiếp đã sa chân
Chàng đã chuộc
thiếp về từ vũng nhơ tội lỗi
Lẽ ra, trái
tim thiếp phải thuộc về chàng!
Chàng muốn
thiếp tự do hiến tặng
Bởi mối tình
đẹp là mối tình nặng nghĩa ân
Thiếp yêu
chàng, đã yêu chàng
Nhưng quả tim
ả so đo tính toán!!!
Thiếp biết
mình hư đốn
Tình chàng vẫn
bao dung
Trái tim
chàng rung nhịp rung muôn thuở
Của tình yêu
che chở mặn nồng...
Vườn hồng hé
bình minh
Tình yêu
chàng chiếu sáng
Những tháng
ngày hoa xuân nở rộ
Thiếp trao trọn
cho chàng những hỷ nộ buồn vui...
Chàng ơi,
ngày mai... thiếp sợ!
Thiếp sợ mình
chẳng giữ vẹn tình son!!
Bởi con tim
thiếp vốn hư hèn
Thiếp sợ mình
sẽ ngựa quen đường cũ!!!
Lá thư này,
xin chàng cất giữ
Như cất giữ
quả tim em trong ngọn lửa tim chàng
Để tình yêu
chàng sưởi ấm nó
Nó chẳng bao
giờ phải giá lạnh nữa, chàng ơi!!!
Hoa Mặt Trời
No comments:
Post a Comment