Cùng với tâm
tình của anh Phạm Trung và anh Hồ đắc Dũng,
Vũ Thủy xin
chia sẻ với cả nhà bài thơ viết về nỗi thống khổ Tây Nguyên của Hoa Mặt Trời
Gió ẩn dưới vòm
cây
Mây buồn trên
đỉnh núi
Ta cúi nhặt vần
thơ
Ghép nên lời
thống khổ
Kể lể nỗi oan
khiên
Ơi, người dân
miền núi!
Ơi, cái chữ
đi hoang
Không hành
trang vào đời
Ơi, chân trần
đạp sỏi
Hỏi bàn chân
có buồn
Ơi hỡi người K’Ho
Ngày no cơm mấy
bữa?
Ta còn nửa vần
thơ
Hóa thành bơ
gạo mới
Gởi tới Kong
Chơ-ro(*)
Với chút gió
trong lành
Gió ơi, xin
hãy thổi
Để mây trôi bồng
bềnh!
Thương tặng những
người K’Ho và những người Ba Na còn đang sống trong cảnh đói nghèo lạc hậu
*Kong Chơ-ro:
một địa danh có nhiều người Ba Na sinh sống
22/10/2012
Hoa Mặt Trời
No comments:
Post a Comment