Đã có lúc...
Con bắt gặp Giê-su
Na-za-ret
Trong tấm
thân rét cóng nằm co ro
Manh áo mỏng chẳng
che thân cho đủ
Một bé thơ
đang ngủ dưới gầm cầu.
Đã có lúc,
con thấy dáng Giê-su
Một cụ già ngồi
thu lu trên phố vắng
Đôi mắt cụ
già trắng dã nỗi buồn tênh
Cụ nhớ về những
ngày xưa trẻ khỏe.
Đã có lúc,
con thấy dáng Giê-su
Ngồi thu mình
trên chiếc xe lăn khập khễnh
Tập tễnh bước
vào nghề bán vé số giữa thủ đô
Những ngón tay
thối lại tiền còn lóng ngóng.
Đã có lúc,
con thấy bóng Giê-su
Qua dáng vẻ anh
chàng gù tội nghiệp
Đầu cúi xuống
vì kiếp sống tự ty
Ánh mắt nào
nhìn anh mà khích lệ?
Đã có lúc,
con thấy bóng Giê-su
Qua dáng vẻ người
mù hai bàn tay mò mẫm
Chập choạng bước
đi trước những cặp mắt hững hờ
Con có ngờ
chăng, Giê-su đang ở đó, Ta khát!
Khát bàn tay ấm
áp đặt lên vai
Khát lời nói
động viên và an ủi
Khát cái nhìn
khích lệ với ánh mắt cảm thông
Khát những tấm
lòng sẻ chia nâng đỡ...
Tôi đã bao lần
ngoảnh mặt làm ngơ
Bỏ mặc Giê-su
lủi thủi giữa chợ đời
Mà đi tìm, cứ
đi tìm, “Người ở đâu?”, tôi chẳng thấy
Người ở quanh
tôi, tôi đã bỏ mặc Người!!!
No comments:
Post a Comment