Tuesday, August 7, 2012

KINH NGHIỆM GẶP CHÚA (Phần III) Hết

Hình Thi Sĩ Đông Khê
KINH NGHIM GP CHÚA
 PHẦN III
Một trong các điều luật của Hội “GIÁO DÂN THỪA SAI BÁC AÍ”  (LAY MISSIONARY OF CHARITY, thành lập bởi Mẹ Teresa Calcutta) mà tôi theo là Cầu Nguyện với sách.”  Giờ Kinh Phục Vụ.”
Lần đầu mở sách giờ kinh Phục Vụ tôi chỉ thấy chán nãn,   dài quá.  Kinh sáng, kinh trưa, kinh chiều:  Thánh vịnh, kinh sách, Lời Chúa, đáp ca, thánh ca, thôi thì đủ thứ.  Tôi nghĩ thầm:  “thứ nào cũng tương tự nhau, viết gì mà lắm thế”.  Tôi ngồi đếm có ngày 14 trang luôn.  Tính làm biếng trong tôi nỗi dậy và tôi thấy ngại ngùng.
Nhưng tôi hiểu đọc Thánh Vịnh là cùng cầu nguyện với Giáo Hội, nên tôi rắng thử.  Tôi đọc chút chút xem sao.  Mỗi sáng đi Lễ, tôi nói với Chúa:  “Xin Chúa cho con siêng năng đọc giờ Kinh Phụng Vụ, sao con ngán quá.”
Từ từ, tôi đọc nhiều lên và dần dần bị lôi cuốn.  Càng đọc , tôi càng yêu thích lối cầu nguyện sâu xa này.  Tôi ham mê, thích thú đọc, có khi còn tiếc sao đã đến cúi rồi.  Đọc Thánh Vịnh, con người gần gũi Thiên Chúa, vì Thiên Chúa hiện diện trong các mẫu chuyện sống động, vì Thánh Vịnh mô tả tâm trạng con người trong đời sống thức tế.
Những lời ca ngợi Thiên Chúa toàn năng và nhân từ, lời than vãn phận mình, lời tha thiết ăn năn, lời thành khẩn xin ơn, tất cả là hình ảnh thiết thực của cuộc sống hôm nay, ngay trong đời này.  Chẵng những người đọc cảm thấy chính mình trong đó, mà còn cảm thấy Chúa đang lắng nghe, đang nói với mình từng lời.  Tôi quên mất ngày xưa, dân Do Thái cầu nguyện với những Thánh Vịnh này.  Tôi chỉ còn thấy chính tôi với Thiên Chúa mặt đối mặt, qua những lời Vịnh than vãn và ngợi khen.
Đặc biệt nhất là Thánh Vịnh rất có ích:  Khi buồn khổ bối rối, Thánh Vinh 51 giúp lòng tôi lắng dịu.  Ngày bảo Katrina, tôi đọc Thánh Vịnh 29 và tìm lại được bình an.  Có những câu tôi thuộc lòng, vì chúng là tiếng nói của lòng tôi.  “Muôn ngàn đời, Chúa vẫn trọn tình thương.”  Không ai ngờ được Thánh Vịnh có mặt từ ba ngàn năm trước, mà giờ đây đọc lên nghe như chính tâm can mình thốt ra bằng lời:  “Ngày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại, đã gia tăng nghị lực cho tâm hồn.”
Có hai câu mà tôi đắc ý nhất:  “Xin bác ái là mưa sa tưới gội, cho lòng con hoa thắm nở bình an.”  Tôi mê hai câu này vì, như trên đã nói, tội tôi phạm là vì thiếu bác ái, nên tôi coi hai câu này là phương thuốc chữa bệnh cho mình.
Cứ thế, tôi đi vào đi ra, làm việc gì cũng nhẫm lại hai câu này suốt ngày.  Lạy Chúa con tạ ơn Ngài, dù bác ái trong con, vẫn chưa phải là đủ nhưng vì Tình Yêu Chúa bao dung, Ngài đã bù đắp, và cho con bình an.
Đông Khê
                

   Biến Cố     
                                                             
Mỗi biến cố đem con
đến gần Thầy hơn chút nữa.
Con không còn lần lữa,
biết chắc mình sống giữa Tình Yêu.
Tình Thầy trò, Tình Cha con
bao la biển rộng, vững bền núi non.....

Đời con như mây chiều,
nhìn có vẽ cô liêu,
nhưng tràn đầy tình yêu
không phải của chính con,
mà do Thầy ban tặng.

Thầy nói nhỏ trong sương đêm thầm lặng,
ngón tay Thầy chỉ trỏ ngàn sao.
Mỗi biến cố là một bước trèo cao,
Mỗi đau thương là Tình Yêu Mến.

Không đau thương, làm sao con thấy được
bàn chân Thầy, bước thấp, bước cao,
đường Núi Sọ, Mẹ thảng thốt, nghẹn ngào,
dòng Máu Đỏ còn tươi trên Thánh Giá!
Tuy trên đầu là hình ảnh Chúa Cha,
trong Tim Thầy, chính là con đó!

Cuộc sống phải khốn khó,
Con người phải lao đao,
mới tìm ra Ơn Thánh.
Ơn Thánh mang dòng suối ngọt ngào,
Con uống mãi, uống mãi,
đậm đà sảng khoái.

Thơ con là bài thơ cảm tạ,
Thơ suốt đời ghi nhớ Hồng Ân,
Thơ cúi đầu dâng tiến Tình thân,
Thơ tha thiết, nồng nàn ngợi ca Lời Thiên Chúa!

Đông  Khê (2009)
                                                  
PS:  Năm 2009 sau khi mấy tháng mất liên lạc vì DK bị Surgery On her Back.  Nhưng sau khi Lễ Chúa Phục Sinh, nhận được bài thơ bất ngờ này "Biến Cố".  DK "bảo, các bạn ơi DK được Phục Sinh...."  HBTT quen DK năm 2009 trong một ngày tha thiết cầu nguyện xin Chúa cho con giúp người nghèo.  Xong ngày hôm sau, tình cờ HBTT nhấn search "Trang Tình Thương"  đúng vào trang của DK, có email nửa, nên đã liên lạc.   Nhưng 2010 thì trang web của DK bị close vì email bị virus.  Nhưng may có lần DK bảo nếu muốn biết DK thì hỏi sơ Phương Nhi.  Một thời gian bị mất liên lạc với DK vì DK đổi gmail.  Nhờ tìm hỏi sơ PN mà tìm lại DK...

2 comments:

  1. Mỗi sáng sau thánh lễ, nghe mấy ông bà Dòng Ba Đa-minh đọc kinh Phụng Vụ ở nhà thờ, Thủy cũng thích đọc theo sách Kinh Phụng Vụ lắm! Thủy cũng có tâm trạng giống như Đông Khê vậy... Cha Bảo Lộc đã nhờ thầy Phong in sách chữ nổi, các buổi Kinh Sáng & Kinh Chiều của các Chủ nhật thường niên, cho người mù. Trong nhóm chỉ có hai người mù, mà Cha BL cũng thương lo cho có sách đọc... Nhưng Thủy đọc rất chậm, không theo kịp mọi người. Em kia mù từ bé, đọc nhanh nên theo kịp mọi người. Thủy đọc một mình phải hết gần một tiếng đồng hồ mới xong một buổi kinh, trong khi người mắt sáng chỉ đọc độ 15 phút ... Đọc xong, bị đau cột sống nằm hết một ngày trên giường, mà đâu dám nói cho Cha BL biết... Bi chừ hơi bị lười biếng!

    ReplyDelete
  2. Chị Thuỷ ơi, chắc chị mới đọc nên chưa quen, chị đọc bằng tay braille vậy là hay rồi. Vài năm nửa chắc sẽ nhanh hơn. Ở đây có sơ già mờ mắt, chữ đã in to cũng không đọc được, chỉ ngồi hộp ý cùng cầu nguyện Chúa biết mà.

    HBTT

    ReplyDelete