Con xin là nụ hồng
Trong vườn hoa của Chúa
Gió vờn hoa bềnh bồng
Rải hương tình Giê-su
Con xin là gió thu
Ru đời câu tĩnh nguyện
Làm ngọn cỏ khiêm nhu
Bên vệ đường xanh thẫm
Con muốn là hạt mầm
Nảy sinh trên đất tốt
Rễ bám sâu âm thầm
Uống từng lời ân phước
Con ước là giọt sương
Run rẩy trong nắng sớm
Lấp lánh tình yêu thương
Tẩy sạch hồn nhơ nhuốc
Con ước là chùm nho
Cho đời say men rượu
Say máu thánh vô bờ
Của tình yêu Thánh Tử
Con nguyện là áng thơ
Trên vầng mây muôn sắc
Dưới chân Đấng con thờ
Cất vang lời chúc tụng
Núi điệp điệp trùng trùng
Rừng bạt ngàn xanh thẳm
Biển mênh mông vô cùng
Chim không ngừng ca hót
Đỉnh Hy-ma chót vót
Tuyết trắng màu tinh khôi
In dấu chân Thượng đế
Ngài ngự trên cao vời
Suối luồn qua khe núi
Róc rách lời reo vui
Thung lũng xanh ngút mắt
Cả đất trời thảnh thơi
Giải ngân hà hùng vĩ
Vũ trụ ai đo cùng
Trải rộng theo ánh sáng
Tinh tú tràn không trung
Cũng từ bình minh ấy
Ngài tạo nên con người
Thổi hơi vào tuyệt tác
Và yêu mãi không nguôi
Chúa ơi, Người có biết
Hồn thi sĩ chơi vơi
Vì không sao tả xiết
Những kỳ công củaNgười!
Dear chi Thuy
ReplyDeleteThis poem is beautiful!
I have the same feeling.
Chúa ơi, Người có biết
Hồn thi sĩ chơi vơi
Vì không sao tả xiết
Những kỳ công của Người!
Thanks
HBTT