Dẫu biết lo toan chẳng được gì
Mà sao lo lắng vẫn vân vi
Chông chênh hiện tại lo từng bữa
Mù mịt tương lai sợ bước đi
Ngày tháng miệt mài xuôi ngược bước
Thời gian trăn trở bộn bề lo
Cúi xin Thiên Chúa thương nâng đỡ
Cho trọn trăm năm một cõi về
TRẦM THIÊN THU
Chúa nhật VIII TN-A, 27/2/2011
Anh Thu mến,
ReplyDeleteBài thơ nói lên tâm tư hay lo xa của con người chúng ta. Hãy hoàn toàn phó thác cậy trông nơi Chúa mới có thể quẳng gánh lo đi để vui sống được. CT xin góp ý như sau:
Lo toan là bệnh của người,
Bởi ai cũng muốn mười mươi vẹn toàn,
Muốn cho cuộc sống hân hoan,
Cầu xin Chúa giúp tính toan giùm mình.
CT