Ngày Con Về!
Ngày con về cha tặng vành nón lá
Em yêu thương đốt rơm thổi cơm chiều
Ra chợ làng mua cá mẹ kho tiêu
Một nải chuối đãi tiệc ngày tái ngộ.
Ngày con về hồn nhiên hoa mướp nở
Giòng sông xưa vắng trâu tắm trưa Hè
Đâu mất rồi xanh mát những lũy tre ?
Đã che chở tình quê - Hồn Dân Tộc.
Ngày con về ao làng nhiều hoa súng
Kẻ vớt bèo – người bắt ốc - mò cua
Trẻ trong làng sao vắng tiếng “dạ thưa”
Đâu rồi nhỉ ! Hồn Dân Tộc hở mẹ ?
Ngoc Danh
Anh Danh mến,
ReplyDelete"Ngày con về" hình như người xưa cảnh cũ vẫn không thay đổi mấy, vẫn vành nón là, bữa cơm chiều thanh đạm,cá kho tiêu, nải chuối ngọt,hoa mướp nở...nhưng thiếu hẳn cái sâu thẳm của gốc rễ, của cội nguồn, của hồn người...Đó chính là Hồn Dân Tộc, như câu hỏi cuối bài:
...
" Đâu rồi nhỉ ! Hồn Dân Tộc hở mẹ ?"
Rất ý nghĩa. Cám ơn anh.
Rất mến,
CT