Thursday, October 14, 2010

QUAN TÒA và BÀ GÓA - THƠ TRẦM THIÊN THU

QUAN TÒA và BÀ GÓA
(CN XXIX TN/C – Lc 18:1-8)

Thành kia có một quan tòa
Ông ta chẳng kính sợ Chúa
Hiên ngang tự đắc vậy đó
Cũng chẳng coi ai ra gì
Đồng hương là một bà góa
Nhiều lần đã đến van xin
Minh xét vì bà bị hại
Nhưng ông ta chẳng thèm nhìn!

Nhưng rồi ông ta nghĩ bụng:
“Dẫu không kính sợ Chúa Trời
Không coi ai ra gì hết
Nhưng mụ ấy cứ đến hoài
Quấy rầy làm ta nhức óc
Thôi thì xét xử cho rồi!”

Quan tòa bất chính còn vậy
Lẽ nào Chúa ngó lơ hoài
Với người hàm oan, bị hại
Ngày đêm tha thiết xin Ngài?
Thiên Chúa từ bi nhân ái
Sẽ mau chóng xét xử ngay

Chúa dạy ta phải kiên nhẫn
Tin yêu Tình Chúa thiết tha
Phải biết cầu nguyện liên lỉ
Không được nản chí bao giờ!

Nhưng khi Con Người ngự đến
Liệu Ngài còn thấy lòng tin
Lên ngôi như từng đã hẹn
Vẫn sống động trên thế gian?
TRẦM THIÊN THU

1 comment:

  1. Cám ơn anh Thu nhé! Nhờ anh hay làm thơ về Phúa Âm mà người đọc dễ nhớ và thuộc kinh thánh nhiều hơn.

    "Hãy luôn kiên nhẫn cầu nguyện liên lỉ, Thiên Chúa đầy lòng xót thương chẳng bao giờ chối từ kẻ van xin."

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete