Khuya lạnh lẽo trăng mờ soi nửa mảnh
Ngồi ôm con lòng trông đợi người thân
Mắt đăm chiêu nhìn ngắm ánh trăng tàn
Đêm bất tận... đêm dài trong cô quạnh
Còn vương vấn mối tình chưa đứt đoạn
Người xa rồi đau khổ chỉ riêng tôi
Tim khẽ run cho dạ thoáng bồi hồi
Buông tiếng nấc lệ rơi hòa cung loạn
Thầm cúi mặt nghe lòng tràn ai oán
Muốn thở than môi ngại réo thêm đau
Tình tôi ơi lòng vương mấy đoạn sầu
Cung lỡ nhịp tim hằng sâu nỗi nhớ
Ai có hiểu tình tôi đầy đau khổ
Ai có hay tôi nức nở từng đêm
Trăng ẩn mình không tỏa ánh vương mềm
Đêm u tối lòng sầu tuôn lệ đẫm
Trong lặng lẽ nén đè muôn nỗi nhớ
Lòng miên man thương nhớ gởi về đâu
Người yêu ơi xin gọi mãi tên nhau
Ghi khắc dạ... Ngày sau mong gặp lại !
Dũng Anh
Còn gì buồn hơn nỗi buồn nhớ người yêu...lặng lẽ, cô đơn, se thắt tim gan!
ReplyDeleteCám ơn anh Dũng nhé.
em,sang
Tuyệt quá anh Dũng ơi, xin hòa cùng anh mấy vần:
ReplyDeleteLẳng lặng nghe câu hò,,,, dạ cổ
Thơ ngày xưa, giờ cố mơ hoài
Bao nhiêu luyến tiếc vỡ òa
Ngày dài cô phụ mãi……… hoài tình lang
Vừa mới đọc câu đầu tiên của bài thơ này:
ReplyDeleteKhuya lạnh lẽo trăng mờ soi nửa mảnh
Thủy nhận ra một nét tương đồng giữa mình và tác giả, hình như hai người cùng thích nói về trăng khuyết. . . hai người cùng dùng thơ để nói lên nỗi buồn hộ người khác. . . và dường như họ uống trăng để rồi viết thành thơ. . .
Mời anh Dũng đọc bài thơ Ghen Bốn Mùa của Vũ Thủy để thấy hết sự tương đồng. . .!
Anh Dũng mến,
ReplyDeleteĐọc bài thơ này của anh, CT tự hỏi: Đây là tâm sự của người vợ bị phụ tình hay có chồng qua đời đây? Hỏi thì hỏi vậy nhưng khi đọc đến hai câu kết, CT nghĩ rằng anh đang nói lên tâm sự của người vợ mất chồng ngoài chiến trận thì phải:
....
Người yêu ơi xin gọi mãi tên nhau
Ghi khắc dạ... Ngày sau mong gặp lại !
Vì nếu bị phụ tình thì tội gì mà ngày sau xin gặp lại. Đi luôn cho khuất mắt, phải không?
Bài thơ rất buồn, buồn da diết, diễn tả đúng tâm trạng của người góa phụ thơ ngây, đơn chiếc bồng con giữa đêm trường. Cám ơn anh nhiều!
Rất mến,
CT