Tuesday, August 10, 2010

Thơ Vũ Thủy


ĐÀNH NỢ ANH THÔI

Kể đã lâu rồi em nợ anh
Nợ lời hứa hẹn sẽ yêu anh
Nợ tình chung thủy anh thề ước
Một mảnh trăng non chẳng vẹn tình

Kể đã lâu rồi em nợ anh
Nợ vòng tay ấm lúc phong phanh
Nợ anh ánh mắt nhìn âu yếm
Nợ cả nụ hôn lúc tỏ tình

Kể đã lâu rồi em nợ anh
Nợ vì em đã chẳng song hành
Phải chăng anh nghĩ đời đen bạc
Người ấy anh yêu đã phụ tình

Kể đã lâu rồi em nợ anh
Sóng đời xô dạt vẫn loanh quanh
Thuyền em sông nước mười hai bến
Em phải chống chèo dẫu mỏng manh

Cũng vì em sợ để anh yêu
Anh sẽ truân chuyên lận đận nhiều
Sẽ phải cùng em qua thác lũ
Vì em anh sẽ khổ trăm chiều

Cũng vì em sợ để anh yêu
Anh phải cùng em mỗi sáng chiều
Vất vả anh mưu cầu cuộc sống
Còn đâu khí phách của người yêu

Cũng vì em sợ để anh yêu
Anh sẽ xót xa phận diễm kiều
Cuộc sống chôn anh vào ngục tối
Tình yêu đâu đáng phải tiêu điều

Cũng vì em sợ để anh yêu
Trăng khuyết trên cao cũng sẽ kêu
Hãy để tình yêu còn lãng mạn
Em về vò võ bến hoang liêu

Đành nợ anh thôi dù lỡ yêu. . .!

21/7/2010
Vũ Thủy

2 comments:

  1. Bài thơ hay quá hèn chi anh Trung phổ nhạc hay ghê , cám ơn Thuỷ nhiều .
    G . Sướng

    ReplyDelete
  2. Thủy nến,

    Đúng là bài thơ hay quá như anh Sướng nói. Hay quá vì chính anh như đọc thấy những lời trần tình của người con gái trong cuộc tình không trọn vẹn, những lời trần tình thật lãng mạn, khắc khỏai và khổ đau. Vì nhiều lý do được kể ra trong những lời phân trần đã khiến cho mối tình phải dang dở. Ngoài ra, cũng như mọi khi, Thủy luôn có lối hành văn đấy hình ảnh và ấn tượng, cũng như những từ ngữ được xử dụng rất chuẩn xác.

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete