Monday, August 9, 2010

Thơ của anh GiuSe Nguyễn Văn Sướng.


GỤC CHẾT TRÊN ĐẦU GỐI CHÚA .

Tôi đã đọc , một lần , thời thơ ấu
Chết trên đầu gối Chúa , truyện thần tiên
Rồi vấn vương ghi khắc mãi trong lòng
Dư âm ấy biết bao năm còn nhớ .

Truyện bắt đầu tại một tu viện nọ
Trẻ sơ sinh , ai đem bỏ cổng tu
Các thày dòng thương xót phải cưu mang
Chú bé lớn từng ngày không bè bạn .

Tính hiếu động , chung quanh không trang lứa
Chú phải chơi , lủi thủi một mình thôi
Và gây ra biết bao chuyện phiền hà
Khiến tu viện khóc cười ra nước mắt .

Rồi một hôm chú tình cờ tìm thấy
Trong nhà kho giữa đồ đạc ngổn ngang
Tượng đóng đinh to lớn tựa vào tường
Tò mò lắm , chú ngây thơ hỏi chuyện .

-Này , ông cụ , ai trói ông vào đấy ?
+Chính loài người , cậu bé dễ thương ơi
-Tội ông chưa , trông ông khổ quá chừng !
+Con có giúp gì ta không , chú bé ?

Chú bé thương người đơn côi cùng khốn
Ghế bắc lên , chú hì hục nạy đinh
Sức yếu đinh to , mồ hôi toát dầm dề
Chúa lắc đầu , con ơi thôi đừng tháo .

Trưa hôm ấy trộm phần ăn đem xuống
Cứu giúp người trên khổ giá đau thương
Có biết đâu đấy chính Chúa Thiên Đường
Chờ đón chú , soi lòng thằng con dại .

Kể từ đấy nhà dòng luôn mất mát
Khi rượu nho , lúc lại ổ bánh thơm
Chuyện xảy ra khiến thày bếp điên đầu
Bị khiển trách vì khẩu phần thiếu hụt .

Và cứ thế giòng đời trôi lặng lẽ
Mỗi buổi trưa chú tìm xuống nhà kho
Để hàn huyên thân mật với Con Người
Mà tự nhiên chú sinh lòng yêu mến .

Tính tình chú cũng dần dần thay đổi
Cha bề trên để ý cũng quan tâm
Bí mật lâu rồi cũng đến một ngày
Bị thày bếp do tò mò phát giác .

Trong vui mừng lẫn kính sợ , hân hoan
Thày ém đi không nói với người nào
Chuyện êm đềm : chú bé – Chúa Giê-Su
Thời gian lặng lẽ trôi , an hoà quá .

Một buổi trưa nắng dòn , trời oi ả
Vẫn lệ thường chú bé xuống nhà kho
Âu yếm ôm chân Chúa chú tâm tình
Miệng liến thoắng , mắt sáng ngời tình mến .

+Con yêu dấu bấy lâu nay Ta muốn
Tỏ cho con mầu nhiệm Nước Tình Yêu
Hỡi con yêu , con đã sống đơn thành
Ta hài lòng tình thơ con dâng hiến .

Vậy giờ đây con hãy cho Ta biết
Có muốn cùng Ta sống mãi không con ?
-Con muốn thế , con hằng ao ước thế
Sống gần Người và chỉ thế mà thôi !

Chiều hôm ấy , giờ ăn không thấy chú
Kiếm khắp dòng tung tích vẫn bặt tăm
Xuống nhà kho bắt gặp chú bé quỳ
Gục trên đầu gối Chúa chết …ngây thơ .

Dư âm ấy biết bao năm còn nhớ !
Mãi trong lòng êm ái vết yêu thương
Kể bạn nghe câu chuyện , ước một điều
Cuối đời chết êm đềm trên gối Chúa .

------------&&&------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .

2 comments:

  1. Hiền đệ mến,

    Phúc âm cho cúng ta thấy Chúa luôn gần gũi và yêu thương trẻ thơ, vì chúng giống thiên thần vô tội. Đệ đã dùng nội dung một câu chuyện thật cảm động để diễn tả thành một bài thơ quả là tài tình, khiến người đọc cũng rất cảm kích. Cốt chuyện đã diễn tả được tột cùng của câu: "Không tình yêu nào cao cả hơn là kẻ chết cho người mình yêu", chính Chúa đã chết trên thập giá vì yêu thương chúng ta, và trong câu chuyện này Chúa đã thưởng công cho em bé đã yêu Chúa và được Chúa cho gục chết trên đầu gối Chúa!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Ước gì con có được tâm hồn ngây thơ và yêu mến như chú bé trong bài thơ này. Con có thể làm những điều mà người thường sẽ coi là ngớ ngẩn như chú bé ấy. Con có thể làm những điều bé nhỏ để giúp người nghèo khổ hoàn toàn vì lòng yêu mến như chú bé đã yêu thương Chúa. . . cho đến ngày con được gục chết bên gối Chúa!

    Có lẽ thế giới này sẽ thanh bình biết bao nếu chỉ có những tâm hồn ngây thơ như con trẻ!

    Vũ Thủy

    ReplyDelete