Đôi mắt lặng buồn trước biệt ly
Dùng dằng kẻ ở tiễn người đi
Ngàn lời muốn nói sao câm nín
Chỉ thấy rưng rưng lệ ướt mi .
Người bước lên xe tránh mắt ai
Người còn ở lại lệ tuôn dài
Xe đà chuyển bánh sao còn đứng
Dõi mắt trông theo dáng miệt mài .
Có lẽ người đi mãi vấn vương
Nỗi sầu ly biệt mắt ai thương
Nên người ở lại chưa quay gót
Cố níu mơ hồ một chút hương .
Kẻ ở người đi , chuyện thế nhân
Tình cờ chứng kiến dạ bần thần
Buồn vương lên mắt màu sương khói
Lặng lẽ về theo những bước chân .
----------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .
Hiền đệ mến,
ReplyDeleteHuynh cám ơn đệ nhiều nhé! Bài thơ đã nói lên được tất cả: bịn rịn khi biệt ly, đôi mắt ướt lệ, xúc cảm trào dâng, nói không nên lời, người đi buồn man mác, kẻ ở lại quay gót trong vấn vương...Ai đã từng chia tay người yêu mà không từng trải nghiệm như vậy! Buồn thất là buồn.
Một lần nữa cám ơn hiền đệ nhé! Huynh rất cảm phục sức sáng tác của đệ thật sung mãn! Chúc đệ và gia đình luôn vui vẻ và hạnh phúc!
Rất mến,
CT