Wednesday, June 2, 2010

Thơ của anh GiuSe Nguyễn Văn Sướng.





GIA ĐÌNH.


Mẹ đi lấy dượng xa
Cha cũng đón dì về...
*
* *
Anh giận bỏ đi hoang
Chị theo về cùng mẹ
Con còn ở với cha
Cả một nhà tan hoang
Bởi đâu ra duyên cớ !
*
* *
Cha có lý của cha
Mẹ có quyền của mẹ
Chúng con phải hy sinh
Vì lý , quyền cha mẹ
Một thời con ấu thơ
Không có nổi nụ cười
Ba anh em , ba ngã
Chẳng còn nhớ mặt nhau !
*
* *
Bài thơ buồn con viết
Cũng câm nín như con
Như một tiếng thở dài
Kìm nén sâu trong ngực
Tuổi thơ con buồn tẻ
Không nựng nịu , vuốt ve
Không nhõng nhẽo , giận hờn
Và không cả lời ru !
*
* *
Mẹ , Cha ơi có biết
Đàn con nhỏ ngây thơ
Thèm tình thương cha mẹ
Mơ ước hoá xa vời
Ngày buồn theo con lớn
Tình theo tháng nhạt phai
Tuổi thần tiên đã mất
Chỉ còn lại thương lòng !
---------------------------------------

Giuse Nguyễn văn Sướng

2 comments:

  1. Sướng mến,
    Đọc bài thơ của em giống như đọc tâm sự của một người trong cuộc. Một tâm sự thật buồn, thật đau đớn bi thương...hậu quả của những mâu thuẫn bất đồng, của những tự ái cá nhân, của những ghen tuông tị hiềm...Hậu quả thật khôn lường, mà những người phải gánh vác là chính những đứa con ngây thơ vô tội. Anh cũng nguyện ước như em rằng "mong sao có ai đo tình cờ đọc được mà để lòng cho CHÚA đánh động , hồi tâm nghĩ lại .
    Chúc em luôn bình an trong ơn thánh Chúa!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Bài thơ như một lời nhắc nhở những người làm cha mẹ hãy vì con cái mà quảng đại tha thứ cho nhau những lỗi lầm và đối xử với tốt với nhau. Để không những mình mà cả con cái mình nữa sẽ có được một cuộc sống an bình và hạnh phúc.

    Xin Chúa chúc lành cho tất cả các gia đình.

    Cám ơn anh Sướng đã chia sẻ bài thơ này với mọi người nhé.

    em,sáng

    ReplyDelete