Wednesday, May 26, 2010

Thơ Vi Phương.


Mưa Đêm

Lặng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài
Bồi hồi thương nhớ, nhớ đến ai
Người ơi người hỡi người có biết
Nhớ thương da diết suốt đêm dài!

Tí ta tí tách, giọt mưa rơi!
Nhớ quá đi thôi, nhớ cả đời.
Từng giọt mưa rơi từng nỗi nhớ
Đêm trường thầm thỉ gọi: người ơi

Người ơi! người ở tận nơi đâu?
Giọt mưa rơi rớt, giọt mưa sầu
Hay chăng nỗi nhớ lòng tê tái.
Thao thức vì ai suốt đêm thâu.

Giọt mưa rả rít suốt đêm trường
Nhớ sao nhớ quá người mình thương!
Mong ước có nhau chuyền hơi ấm
Người ơi có còn chút vấn vương?

viphương
May 22-2010

1 comment:

  1. Cám ơn chị Phượng nhiều nhé! Đầu óc tưởng tượng của chị thật phong phú, nhớ chi mà nhớ quá da diết thiết tha. Đúng là phải mơ mộng một chút mới làm thơ được. Thật ra thì cuộc sống phải có mộng mơ chứ, phải không? Nếu không thì sẽ buồn chán lắm!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete