Nhạc cũng thế, không cần biết nốt hoặc hòa âm, AI làm hết, nghe cũng hay. Bài
hợp xướng dở dang của Beethoven cũng đã được AI làm tiếp, bậc cao tay nghe mới
phân biệt được. Đâu là ranh giới giữa sáng tạo và mô phỏng, giữa con người và
máy móc? Chúng ta có chấp nhận việc cảm xúc con người bị sao chép và thương mại
hóa bởi máy móc hay không? Phim video, giọng nói cũng làm ảo 1 cách dễ dàng.
Nhưng xét đến cùng cái gì thật cũng quý, chỉ cảm xúc, kỷ niệm thật mới tồn tại
trong tim. Nhiều người đã đổi các bài hát của Trịnh Công Sơn, Phạm Duy,
bolero... thành phong cách khác như Jazz, Acoustic Rock, Blue-Eyed Soul ...Mới
nghe thì thấy lạ tai, thích thú, nhưng một số tác giả đã xin bản quyền, không
cho AI phá hư bản nhạc nguyên thủy. Đúng ra con người thật cũng từng gian dối,
lừa đảo, thì AI có ảo cũng... là chuyện thường, như phải sống chung với lũ lụt,
chúng ta phải tập tỉnh táo để sống chung với thế giới ảo ngày nay. Chuyện thế
giới ảo còn dài. Hôm nào sẽ viết thêm về nó. Bây giờ mời bấm vào link xem hình.
https://photos.app.goo.gl/Qr92wftXdzeSPvCY8 Vài hình mẫu:
Cam on chi Han, xem
hinh AI lam that nghe thuat.
No comments:
Post a Comment