Friday, August 27, 2010

GIẤC NGỦ CUỐI CÙNG

Mỗi buổi chiều ta ngồi đếm hoàng hôn
Chiều buông xuống cho đời ta thêm tuổi
Ánh tà dương cứ chiều chiều rong duổi
Chở hồn ta đến gần Nhan Thánh Chúa
Bóng hoàng hôn nhảy múa điệu hoan ca

Ta đã biết khi hoàng hôn chiều tím
Giục hồn ta suy ngẫm lại đời mình
Bàn tay trắng vẫn hoàn bàn tay trắng
Mặc cho đời đen đỏ với hơn thua
Chắp hai tay mỗi đêm về sám hối
Thong thả ta lại đếm hoàng hôn

Một chiều tím sẽ đưa ta vào giấc ngủ. . .

28/7/2010
Vũ Thủy

4 comments:

  1. "Ta đã biết khi hoàng hôn chiều tím
    Giục hồn ta suy ngẫm lại đời mình". Dễ ta biết để mà giục lòng ta nhìn lại đời ta.
    Hiển

    ReplyDelete
  2. comment này hơi rắc rối , gõ xong rồi lại bị hỏng ! Thuỷ không được dành thơ về chiều của các anh , thuỷ chỉ được làm thơ về bình minh chim hót thôi ...
    Giu-se Sướng .

    ReplyDelete
  3. Vũ Thủy mến,

    Qua bài thơ này, người đọc có cảm tưởng như người viết đang so sánh buổi chiều hoàng hôn với tuổi đời xế bóng của mình, vì:

    Ánh tà dương cứ chiều chiều rong duổi
    Chở hồn ta đến gần Nhan Thánh Chúa

    Điểm nổi bật ở đây là thái độ tích cực của tác giả, không vì hoàng hôn cuộc đời mà buồn khổ, trái lại "Bóng hoàng hôn nhảy múa điệu hoan ca", vui biết bao khi càng gần đến ngày vế gặp Chúa.

    Ước gì mọi người đều có tâm trạng như vậy, mỗi khi tà dương phủ bóng.

    Cám ơn em rất nhiều!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  4. Bài thơ hay chị nhỉ... Đôi khi mỗi buổi xấ tà em cũng thường có cảm giác như vậy... Mọi thứ ta đều phó thác chị nhỉ?

    ReplyDelete