Monday, March 26, 2012

Giuse Nguyễn Văn Sướng: Tin Mừng Thánh Gioan (thơ) - Phần 2).

CHƯƠNG 11.

1. Một người bệnh nặng tên là
La-za-rô ấy quê nhà Bê-ta(Bê-ta-ni-a)
Làng hai em chị Mác-ta
2. Ma-ri-a chính sau là hối nhân
Xức dầu, lấy tóc lau chân(Chúa)
La-za-rô bệnh, thân nhân hai nàng
3. Hai cô cho báo vội vàng:
"La-za-rô, kẻ liệt đang mong Thầy"
4. Nghe xong Chúa bảo: "Bệnh nầy
Thật không đến nỗi như vầy chết oan
Dịp này để tỏ vinh quang
Qua cơn nghèo ngặt, Con càng được vinh"
5. Đức Giê-su quý chân tình
Mác-ta và những em mình của cô:
Ma-ri-a, La-za-rô
6. Tuy nhiên Chúa vẫn tỉnh khô chưa về
Hai ngày nấn ná bộn bề
 7. Rồi sau Người nói: "Ta về Giu-đê"
8. Các môn đệ đáp: "Giu-đê,
Người ta ném đá, Thầy về đó sao?"
9. Giê-su phán bảo: "Ôi chao
Ban ngày chẳng phải có nào mười hai(Giờ)
Đi thì không vấp ngã dài
Vì nhìn thấy ánh ban mai mặt trời
10. Ban đêm đi ngã tơi bời
Vì không ánh sáng ở nơi chính mình"
11. Nói xong Người bảo môn sinh:
"La-za-rô bạn chúng mình ngủ yên
Thầy đi đánh thức anh liền"
12. Môn đồ thưa lại: "Nếu yên giấc nồng
Anh ta khỏe lại như không"
13. Nhưng Ngài nói chết chứ không ngủ rày
Môn đồ lại tưởng ngủ say
14. Bấy giờ Người nói trắng ngay vào đề:
"La-za-rô chết não nề
15. Thầy mừng cho các anh về chuyện ni
Thầy không có mặt kịp khi
Nhưng là dịp tốt đúng thì tin cao
Thôi ta đến với anh nào"
16. Ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô
Hô hào cùng các môn đồ:
"Chúng ta cùng chết chung mồ Thầy ta"
17. Đến nơi Chúa đã thấy là
La-za-rô chôn đã mồ ma bốn ngày
18. Bê-ta-ni-a cách rày
Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) ước tính chẳng tày ba cây(số)
 19. Nhiều người Do Thái đến đây
Chia buồn với Mác-ta và Ma-ri(a)
Vì em các chị ra đi
20. Được tin Chúa đến, tức thì Mác-ta
Vội vàng nghênh đón Chúa xa
Ma-ri-a vẫn ngồi nhà héo hon
21. Mác-ta thưa Chúa: "Nhà con
Nếu Thầy có mặt em con vẫn còn
22. Nhưng giờ con biết vuông tròn
Thầy xin Thiên Chúa sắt son điều gì
Ngài ban tức khắc một khi"
23. Giê-su an ủi: "Chớ nghi tin Thầy
Em con sẽ sống lại rầy"
24. Mác-ta đáp lại: "Thưa Thầy em con
Con tin sống lại vuông tròn
Trong ngày sau hết vàng son mai nầy
Khi kẻ chết sống lại rầy"
25. Giê-su phán bảo: "Này đây chính Thầy
Thầy là sự sống lại rầy
Và là sự sống mai nầy hiển vinh
Ai tin, dù chết phục sinh
26. Ai sống, tin, sẽ hằng sinh muôn đời
Con có tin đúng y lời?"
27. Mác-ta thưa lại: "Lạy Thầy con tin
Thầy là Ki-tô con nhìn
Là con Thiên Chúa con tin, Thầy là
Đấng phải đến thế gian tà"
28. Rồi cô gọi Ma-ri-a
Kề tai nói nhỏ: "Thầy ta đến rồi
 Gọi em ra đấy, đi thôi"
29. Ma-ri-a chạy một thôi đón Ngài
30. Giê-su còn đứng dằng dai
Ngoài làng chỗ gặp dông dài Mác-ta
31. Những người Do Thái theo ra
Tưởng rằng cô lại chạy ra mộ sầu
32. Vừa nhìn được Chúa đứng đâu
Cô liền phủ phục gục đầu kêu van:
"Nếu đây đã có Thánh Nhan
Em con đâu đã đến nàn thác oan!"
33. Thấy cô thương khóc em ngoan
Và người Do Thái cả đoàn khóc than
Giê-su thổn thức gan vàng
34. Hỏi rằng: "Để xác anh chàng ở đâu?"
Họ thưa: "Thầy đến xem nhầu"
35. Giê-su xúc động lệ sầu tuôn mau
36. Người Do Thái nói với nhau:
“Ông thương anh ấy đến đau đớn lòng”
37. Vài người trong nhóm ước mong:
“Ông ta mở mắt mù xong lẽ nào
Không làm khỏi chết hay sao?”
38. Giê-su lại thổn thức cao trong lòng
Người đi ra mộ mới xong
Là hang đậy đá ngoài hòng lỡ khi
39. Giê-su bảo: “Lấy đá đi”
Mác-ta ngăn cản: “Tử thi nặng mùi
Em con mộ bốn ngày vùi”
40. Giê-su an ủi chị vui: “Nào Thầy
Chẳng từng nói với chị đây
 Nếu tin chị sẽ thấy đầy vinh quang”
41. Đá lăn cửa mộ rộng toang
Giê-su ngước mắt đàng hoàng thốt ra:
“Lạy Cha, con cảm tạ Cha
Vì Cha quý mến ngọc ngà lời con
42. Con biết Cha nhận lời con
Nhưng vì đân chúng vây tròn quanh đây
Nên con nói họ tin rầy
Chính Cha là Đấng-Cao-Dầy sai con”
43. Nói xong Chúa lớn tiếng hô:
“La-za-rô hỡi, cửa mồ bước ra”
44. Người nằm trong mộ đi ra
Tay chân quấn vải, mặt ma khăn dầy
Giê-su phán bảo: “Cắt dây
Cởi khăn, tháo vải anh đây đi về”
45. Nhiều người Do Thái chẳng nề
Về thăm nhà đám đang tề tựu đây
Đám đông chứng kiến chuyện nầy
Điềm thiêng cả thể ông Thầy làm ra
Nhiều người tin kính sâu xa
46. Số người ganh ghét thế là tìm phương
Báo cho Biệt phái tỏ tường
Về công việc Chúa phi thường trong dân
47. Thượng tế, Biệt phái bần thần
Hội đồng triệu tập bàn gần tính xa:
“Chúng ta phải tính kẻo mà
Người này dấu lạ dân ta theo nhiều
48. Nếu ông tiếp tục e…tiêu!
Mọi người rồi sẽ tin nhiều ông ta
 Trêu gan lính tráng Rô-ma
Đền thờ, dân tộc rồi ra tan tành”
49. Một người trong thượng hội đồng
Cai-pha Thượng Tế, bàn dông bàn dài:
“Các ông biết một không hai
50. Một người phải chết lợi dài thay dân
Còn hơn dân bị diệt dần”
51. Điều này ông chẳng tự thân cối chày
Nhưng vì thượng tế năm nay
Nên tiên tri, Chúa chết thay dân mình
52. Không chỉ Ích-diên(Ít-ra-en) tội tình
Mà còn quy tụ dân tình khắp nơi
53.Từ nay họ quyết định đời
Giê-su phải chết như lời tiên tri
54. Vậy Người không thể nào đi
Công khai qua lại nên chi Người về
Gần vùng hoang địa chân quê
Một thành gọi Ép-ra-im xa vời
Cùng môn đệ ở thảnh thơi
55. Gần ngày đại lễ cao vời Vượt-qua
Khắp nơi nô nức gần xa
Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) tề tựu người ta dọn mình
Thanh tẩy mừng lễ linh đình
56. Họ tìm Chúa giữa tiền đình Gia-liêm(Je-ru-sa-lem):
“Các ông nghĩ thử nỗi niềm
Ông ấy không đến Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)  dịp này?”
57. Thượng tế biệt phái chua cay
Lệnh truyền ai thấy báo rày, bắt ngay.

                    
            

CHƯƠNG 12.


1. Sáu ngày trước lễ Vượt-qua
Giê-su đến tại Be-ta(ni-a) là làng
Của La-za-rô, anh chàng
Chúa cho sống lại khỏi đàng tử vong
2. Người ta dọn tiệc tối hòng
Đãi Giê-su có Mác-ta hầu bàn
La-ra-rô cũng chung bàn
3. Ma-ri-a lấy nguyên can Cam-tùng
Tinh nguyên quý giá vô cùng
Đổ ra chân Chúa để dùng rửa chân
Rồi nàng lấy tóc ân cần
Lau khô chân Chúa mười phần hương bay
4. Giu-đa môn đệ chua cay
Ít-ca-ri-ốt “nộp Thày” mỉa mai:
5. “Ba trăm quan đúng chẳng sai
Giúp người nghèo khó lợi dài hơn không?”
6. Người nghèo y chẳng cảm thông
Chẳng qua y hám hơi đồng mà thôi
Túi tiền chung, rút lần hồi
Vì y trộm cắp quen rồi tính gian
7. Giê-su can thiệp: “Mặc nàng,
Dầu thơm cô giữ dành quàn xác Ta
8. Người nghèo luôn có chẳng xa
Thầy không có mãi để mà luyến thương”
9. Người Do Thái biết tỏ tường
Ngài đang ở đó, bốn phương tuốn về
 Thêm La-za-rô cận kề
Kẻ từ cõi chết trở về dương gian
10. Thượng tế quyết định ương gàn
La-za-rô nữa liên can tử hình
11. Vì anh làm xấu tình hình
Nhiều người Do Thái quả tình tin theo
Bỏ rơi Thượng tế một lèo
12. Hôm sau dân chúng đền thờ tuốn lên
Bởi nghe tin Chúa lên đền
13. Họ cầm nhành lá vang rền tung hô:
“Vua Ít-ra-en, hoan hô
Đấng nhân danh Chúa, tung hô cho Ngài”
14. Đức Giê-su dặm đường dài
Cỡi con lừa nhỏ như bài đã ghi:
“Si-on thiếu nữ sợ gì
Này Vua ngươi đến nhu mì khiêm cung
Trên lưng lừa nhỏ ung dung”
16. Ban đầu môn đệ lùng bùng lơ mơ
Nhưng sau Chúa được tôn thờ
Các ông nhớ lại huyền cơ về Người
Thánh Kinh đã chép mười mươi
Và dân làm đúng cho Người y chang
17. Chính dân làm chứng mọi đàng
Họ đà hiện diện khi chàng La-za(-)
Được Giê-su gọi bước ra
Từ trong cõi chết hoan ca cõi người
18. Vậy dân sở dĩ đón Người
Vì nghe biết Chúa cứu người phép thiêng
19. Bấy giờ Biệt-phái bàn riêng:
 “Các ông vô dụng chẳng chiêng trống gì
Người ta theo hắn hết chi!
Các ông hẳn thấy, làm gì làm đi”
20. Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) lũ lượt người đi
Phụng thờ Thiên Chúa, thiếu gì ngoại bang
Mấy người Hy lạp đàng hoàng
21. Gặp ông Phi-líp(-phê) quê đàng Bêt-xai(-đa):
“Xin cho được gặp Thầy ngài”
22. Phi-líp(-phê) đi nói dông dài An-rê
Cả hai gặp Thầy tỉ tê
23. Giê-su bảo họ: “Đến giờ quang minh
Con Người phải được tôn vinh
24. Thật Thầy bảo thật chí tình anh em
Lúa mì gieo xuống đất đen
Mà không chết thối chúng bèn trơ đi
Một mình trơ trọi ích gì
Nhược bằng nó chết tức thì sinh sôi
Sinh ra nhiều hạt lợi dôi
25. Ai yêu sự sống mình thôi mất liền
Còn ai khinh ghét nó liên
Sẽ tìm được lại nhãn tiền đời sau
26. Ai phục vụ theoTa mau
Vì Ta dù có sang giàu ở đâu
Thì người phục vụ ngõ hầu
Được cùng Ta ở nhiệm mầu yêu thương
Ai phục vụ Thầy đảm đương
Cha Thầy quý mến người dường biết bao
27. Bây giờ hồn Thầy xuyến xao
Thầy không biết nói lời nào nữa đây

Lạy Cha cứu khỏi giờ nầy
Chính giờ nầy khiến Con rầy đến đây
28. Lạy Cha tôn vinh Cha rầy”
Bấy giờ vọng xuống tiếng đầy sâu xa:
“Ta đã tôn vinh Danh Ta
Ta còn tôn mãi Danh Ta đời đời”
29. Dân đang tụ họp tại nơi
Bàn nhau: “Tiếng sấm từ trời chớ chi”
Nhưng người khác lại xầm xì:
“Thiên Thần đang nói chuyện gì với ông”
30. Giê-su: “Tiếng ấy trên không
Vì ngươi vọng xuống chứ không vì Thầy
31. Bây giờ đang diễn ra đây
Thế gian bị xét xử rầy liên can
Giờ đây thủ lãnh thế gian
Sắp sửa bị tống ra ngàn vực thôi
32. Khi giương tôi lên cao rồi
Thì tôi sẽ kéo với tôi mọi người”
33. Lời Ngài ám chỉ rõ mười
Cách Ngài phải chết cho người thế nhân
34. Họ thưa: “Sách Luật dạy dân
Đức Ki-tô sẽ kim thân trường tồn
Sao ông lại nói dị ngôn
Con Người phải được hùng hồn giương cao?
(Con Người) ông nói: Ai nào?”
35. Giê-su bảo họ ngọt ngào: “Ánh quang
Ở cùng ông lúc huy hoàng
Các ông hãy bước đàng hoàng mà đi
Bao lâu ánh sáng còn thì
 Kẻo khi bóng tối chợt ghì các ông
Ai đi đêm tối mênh mông
Bước chân vô định đường không đích rầy
36. Bao lâu ánh sáng còn đây
Hãy tin ánh sáng lòng đầy hân hoan
Để nên con cái ánh quang”
Nói rồi Ngài đã đàng hoàng bỏ đi
Lánh xa khỏi họ tức thì
37. Bao nhiêu dấu lạ thực thi hàng ngày
Thế mà họ vẫn tẩy chay
38. Ứng lời I-sai-a này: “Chúa tôi,
Ai tin lời giảng của tôi?
Quyền năng Đức Chúa tỏ bồi cho ai?”
39. Họ không tin cũng chẳng sai
I-sai-a đã công khai nói rồi:
40. "Chúa làm mắt chúng mù lồi
Lòng chai dạ đá kẻo rồi mắt xem
Và lòng hoán cải đi kèm
Rồi Ta chữa chúng và đem chúng về"
41. I-sai-a nêu vấn đề
Vì thấy vinh hiển trọn bề Giê-su
Ông nói về Người chỉn chu
42. Tuy nhiên trong giới chóp bu đền thờ
Nhiều người tin Chúa không ngờ
Nhưng đành giấu kín làm ngơ, e dè:
Khai trừ Biệt-phái đã đe
43. Thật là thói chuộng ngựa xe người đời
Hơn vinh quang Đức Chúa Trời
44, Vậy Giê-su cất cao lời giảng rao:
 "Ai tin tôi biết cho nào
Người này không phải tin vào chính tôi
Nhưng tin Đấng đã sai tôi
45. Cũng như ai đã thấy tôi, chính là
Trông thấy Đấng đã sai Ta
46. Ta là ánh sáng cả và thế gian
Ai tin Ta dẫu vạn nan
Cũng không ở lại vực ngàn tối tăm
47. Lời Ta mà chẳng giữ chăm
Thì không phải chính Ta nhằm xét ngươi
Ta không đến xử con người
Nhưng Ta đến để cứu người thế gian
48. Ai từ chối Ta tiên vàn
Và không đón nhận lời vàng của Ta
Quan Tòa xét xử chẳng tha
Chính lời đã nói hóa ra quan tòa
Ngày sau xét xử không ngoa
49. Tôi không tự nói qua loa điều gì
Chính Cha sai Ta một khi
Truyền Ta phải nói những gì Ngài ban
Và Ta biết rõ lệnh vàng
Lệnh Cha là sự sống ngàn muôn năm
Những gì Ta nói đều nhằm
Đúng như Cha nói cả trăm phần truyền.”

                   CHƯƠNG 13.

1. Vượt Qua, trước lễ, Giê-su
Biết giờ Người đến đền bù thế nhân
 Giờ Người phải bỏ phàm trần
Mà về với Chúa Cha thân cao vời
Người yêu kẻ thuộc trên đời
Người còn yêu đến cùng trời sâu xa
2. Quỷ ma ám ảnh Giu-đa
Ít-ca-ri-ốt nộp Cha bán Thầy
3. Đức Giê-su biết rằng đây:
Chúa Cha giao mọi sự nầy trong tay
Người từ Thiên Chúa đến nay
Và Người sắp sửa đến ngày về Cha
4. Nên trong bữa tối đậm đà
Người liền cởi áo ngoài ra, rời bàn
Lấy khăn thắt lưng bình an
5. Rồi Ngài lấy chậu đổ tràn nước trong
Rửa chân môn đệ thật lòng
Rồi lau bằng thắt lưng thòng trước hông
6. Vậy Ngài đến trước Si-môn
Ông thưa: "Thầy lại ôn tồn rửa chân?"
7. Chúa rằng: "Anh chớ phân vân
Việc Thầy anh sẽ hiểu dần nay mai"
8. Nhưng Phê-rô cãi dằng dai:
"Đời nào con chịu chuyện sai quấy này!
Thầy mà rửa chân con rày?"
Giê-su từ tốn: "Nếu Thày mà không
Rửa chân anh để thông công
Thì anh chẳng được kể công cùng Thầy"
9. Ông Phê-rô đáp: "Thưa Thầy
Cả đầu, tay của con đây xin mời"
10. Giê-su giải thích: "Ai ơi
 Tắm rồi sạch hết rửa vời làm chi
Toàn thân đã sạch những gì
Anh em đã sạch chi li từ đầu
Nhưng không phải tất cả đâu"
11. Thật, Người biết kẻ trở đầu phản Cha
Nên Người nói cách xa xa
Không phải tất cả đều là sạch trong
12. Rửa chân môn đệ đã xong
Giê-su mặc áo thong dong về bàn:
"Anh em có hiểu việc làm
Thầy vừa thực hiện tiên vàn giữa đây?
13. Anh em đã gọi là (Thầy)
Gọi là (Chúa) phải, thật (Thầy), (Chúa) đây
14. Vậy Thầy là (Chúa), là (Thầy)
Mà còn rửa đến chân rầy các con
Con hãy rửa chân nhau tròn
15. Thầy làm gương trước cho con học đòi
Các con cố gắng gương soi
Làm như Thầy đã mặn mòi làm đây
16. Tôi tớ không hơn chủ rầy
Đấng sai cao trọng hơn người được sai
17. Mọi điều anh biết hòa hài
Nếu đem hành động phúc dài cho anh
18. Không phải tất cả tốt lành
Chính Thầy đã biết thập thành chọn ai
Nhưng lời Kinh Thánh ứng khai:
(Kẻ chia cơm bánh gót hài đạp con)
19. Lúc này Thầy nói ví von
Trước khi sự việc vẫn còn chưa ra
Để khi việc đến tin là
Chính Thầy-Hằng-Hữu, chính là Ta đây
20. Thật, Thầy bảo thật câu này
Ai mà đón tiếp người Thầy sai đi
Tức là đón Thầy khác chi
Còn ai đón tiếp Thầy thì phúc thay
Là tiếp Đấng đã sai Thày”
21. Nói xong Ngài thấy lòng rày xuyến xao
Ngài tuyên bố: “Thật buồn sao
Một người trong số, hỗn hào nộp Ta”
22. Các môn đệ ngẩn người ra
Phân vân không biết ai mà Thầy nêu
23. Một người môn đệ Chúa yêu
Đang dùng bữa, tựa đầu xiêu ngực Thầy
24. Phê-rô ra hiệu tỏ bầy:
“Hỏi xem ai kẻ nộp Thầy manh tâm
25. Ông này đầu tựa Thánh Tâm
Khẽ khàng hỏi Chúa: “Ai ngầm ra tay?”
26. Chúa rằng: “Ta chấm bánh này
Trao ai thì chính kẻ thay đổi lòng”
Rồi Người chấm bánh thong dong
Trao Giu-đa, kẻ vẫn mong nộp Thầy
27. Vừa ăn xong miếng bánh nầy
Sa-tan tức khắc nhập đầy lòng y
Đức Giê-su bảo kẻ lỳ:
“Việc làm đã định, thôi thì làm đi”
28. Đồng bàn nghe chẳng hiểu gì
29. Vì y đang giữ thu chi túi tiền
Vài người tưởng Chúa đưa tiền
 Bảo y mua sắm ưu tiên lễ này
Hoặc là bố thí rộng tay.
30. Ăn xong miếng bánh đắng cay y bèn
Ra ngoài, Trời đã tối đen
31. Giu-đa đi khỏi Chúa bèn thuyết minh:
“Giờ Con-Người được tôn vinh
Và Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người
32. Nếu Thiên Chúa được mười mươi
Tôn vinh nơi chính Con-Người dấu yêu
Thì Ngài cũng sẽ yêu chiều
Tôn vinh nơi chính mình nhiều cho Con
Và Ngài sắp tôn vinh Con
33. Anh em bé mọn Thầy còn dấu yêu
Ở đây một sớm hai chiều
Anh em sẽ kiếm Thầy nhiều liên miên
Như Thầy từng nói Ích-diên:
(Nơi Ta đi đến biết biên giới gì
Các ông đường chẳng biết chi!)
Giờ Thầy cũng nói chỉ vì anh em
34. Thầy ban cho các anh em
Một điều răn mới nhớ đem thực hành
Các con yêu nhau chân thành
Như Thầy yêu mến chúc lành các con
35. Mọi người nhận biết các con
Chính là môn đệ sắt son của Thầy
Nếu yêu mến nhau tròn đầy”
36. Phê-rô thắc mắc hỏi Thầy một câu:
“Thưa Thầy, Thầy sẽ đi đâu?”
Giê-su đáp lại nhiệm mầu: “Thầy đi
 Giờ con không thể làm gì
Nhưng sau đúng buổi đúng thì, sẽ theo”
37. Phê-rô hăm hở một lèo:
“Sao giờ không thể đi theo thưa Thầy?
Vì Thầy, con thí mạng nầy!”
38. Giê-su hỏi lại: “Vì Thầy mà con
Sẽ thí mạng sống của con?
Thật, Thầy nói thật, con còn chưa hay
Gà chưa gáy sáng thì này
Con đây đã chối bỏ Thày ba phen!”

                    CHƯƠNG 14.

1. “Anh em đừng có xuyến xao
Vững tin Thiên Chúa, tin vào Thầy đây
2. Nhà Cha nhiều chỗ ở rầy
Nếu không Thầy đã tỏ bầy anh em
Thầy đi dọn chỗ anh em
3. Nếu Thầy dọn chỗ anh em thì Thầy
Đến đem anh em xum vầy
Thầy đâu, ở đó đủ đầy anh em
4. Thầy đi đâu thì anh em
Con đường đã biết nhìn xem tỏ tường”
5. Tô-ma nói với Thầy thương:
“Chúng con nào biết Thầy thường đi đâu
Làm sao biết đường nhiệm mầu?”
6. Đức Giê-su đáp: “Thầy đây là Đường
Thầy là Sự Thật thuần lương
Thầy là Sự Sống muôn phương đợi chờ
 Không ai đến Cha tôn thờ
Mà không qua nhịp huyền cơ là Thầy
7. Nếu anh em biết được Thầy
Anh em cũng biết Cha Thầy đó thôi
Bây giờ chẳng phải xa xôi
Anh em biết, thấy Người rồi đó thay”
8. Ông Phi-líp-phê xin ngay:
“Lạy Thầy tỏ chúng con rày Chúa Cha
Thế là mãn nguyện sâu xa”
9. Đức Giê-su đáp: “Thầy đà lâu nay
Ở luôn với chúng con rày
Vậy mà Phi-líp chưa hay biết Thầy
Thấy Thầy là thấy Cha rầy
Sao anh lại nói: (Tỏ bầy nhan Cha?)
10. Anh không tin được chuyện là
Thầy đây luôn ở trong Cha mặn mà
Và Cha trong Thầy sâu xa?
Những lời Thầy nói không là Thầy đâu
Chúa Cha trong Thầy nhiệm mầu
Chính Người làm việc cao sâu của Người
11. Anh em hãy tin Thầy mười
Thầy trong Thiên Chúa và Người trong Ta
Bằng không, tin việc Thầy nha
12. Thật, Thầy bảo thật, ai mà tin yêu
Làm được việc Thầy làm nhiều
Còn làm hơn nữa bao điều lớn lao
Vì Thầy đến Cha trên cao
13. Anh em bất cứ điều nào muốn xin
Nhân danh Thầy với lòng tin
 Thầy làm mọi sự anh xin đầy tràn
Để Cha vinh hiển ngút ngàn
Được tôn vinh thỏa bạt ngàn nơi Con
14. Nếu Nhân Danh Thầy cầu xin
Chính Thầy làm trọn điều xin cho người
15. Nếu yêu mến Thầy mười mươi
Giới răn sẽ giữ vẹn mười vì Ta
16. Và Ta sẽ xin Chúa Cha
Ban Đấng-Bảo-Trợ khác ra cho đời
Ở cùng anh em chẳng ngơi
17. Thần-Khí-Sự-Thật mà đời tẩy chay
Thế gian không biết, thấy rày
Nhưng anh em biết vì này Ngài đây
Ở trong và giữa anh rầy
18. Thầy không để các con Thầy mồ côi
Thầy đi đến các con rồi
19. Chẳng bao lâu nữa hư tồi thế gian
Chẳng còn nhìn thấy dung nhan
Nhưng anh em sẽ được ban thấy Thầy
Vì Thầy hằng sống cao dầy
Và anh em sẽ tràn đầy sống thôi
20. Ngày đó anh em biết rồi
Thầy hằng ở giữa tinh khôi Cha Thầy
Và anh em ở trong Thầy
Như Thầy hằng ở tràn đầy trong anh
21. Điều răn Thầy dạy tâm thành
Ai luôn giữ, có, mới thành tâm yêu
Mà ai yêu mến Thầy nhiều
Cha Thầy cũng sẽ mến yêu người này
 Thầy yêu người ấy tỏ bày
Cho người ấy biết về Thày sâu xa”
22. Giu-đa không phải Ít-ca(ri-ốt)
Hỏi Thầy: “Sao tỏ mình ra con rày
Mà không tỏ thế gian hay?”
23. Ngài rằng: “Ai mến yêu Thày thì đây
Sẽ luôn tuân giữ lời Thầy
Cha yêu người ấy và Thầy với Cha
Đến và ở với người ta
24. Ai không yêu mến Thầy là không hay
Không gìn giáo huấn của Thày
Lời anh nghe chẳng của Thày nói ra
Nhưng là của Đức Chúa Cha
25. Các điều ấy đã nói ra khi còn
Đang khi ở với các con
26. Nhưng Đấng-Bảo-Trợ sắt son chính là
Thánh-Thần, Cha sẽ sai ra
Ngài Nhân Danh Thầy đến và làm cho
Anh em nhớ lại nhỏ to
Mọi điều Thầy đã nói cho mọi người
27. Bình an Thầy để các ngươi
Bình an Thầy chúc mười mươi của Thầy
Thầy ban không giống thế(gian) rầy
 Đừng xao xuyến cũng đừng đầy sợ chi
28. Anh em nghe bảo Thầy đi
Và Thầy sẽ đến cũng vì anh em
Nếu anh yêu mến Thầy xem
Hẳn anh sướng gộp vui kèm vì Ta
Đi về cùng Thiên Chúa Cha
 Vì Cha cao trọng hơn Ta bội phần
29. Giờ Thầy nói trước cân phân
Để khi việc đến biết cần tin chi
Thầy không còn nói nhiều vì
Thế gian thủ lãnh đang đi đến và
Hẳn nhiên chẳng làm gì Ta
31. Nhưng ra chuyện đó để mà thế gian
Biết Thầy yêu Cha vô vàn
Và làm đúng lệnh Cha ban cho Thầy
Đứng lên Ta đi khỏi đây.”

                    CHƯƠNG 15.

1. “Cây nho đích thật là Thầy
Người trồng nho thực Cha Thầy muôn cao
2. Gắn vào Thầy mà cành nào
Không sinh hoa trái Cha đào chặt đi
Cành nào hoa trái rậm rì
Người liền tỉa tót trái thì sai hơn
3. Lời Thầy nói chính nguồn cơn
Anh em được sạch trong hơn từ rầy
4. Anh em ở lại trong Thầy
Như Thầy hằng ở rẫy đầy trong anh
Cành nho không thể tựu thành
Sinh hoa trái được nếu cành lìa cây
Nếu không ở lại trong Thầy
Anh em cũng thể cành cây quăng lò
5. Thầy đây đích thực cây nho
Anh em như thể cành nho cây Thầy
 Ai mà ở lại trong Thầy
Và Thầy ở lại tràn đầy trong anh
Thì sinh hoa trái đầy cành
Không Thầy không thể tựu thành việc chi
6. Ai không ở lại Thầy thì
Như cành nho héo ném đi ra đường
Bỏ vào lửa chẳng tiếc thương
7. Nếu trong Thầy ở kiên cường các anh
Lời Thầy ở lại tốt lành
Muốn gì, xin, sẽ cho anh thỏa tình
8. Điều làm Cha được tôn vinh:
Anh em hoa trái sản sinh thật nhiều
Và thành môn đệ Thầy yêu
9. Cha yêu Thầy biết bao nhiêu thế nào
Thì Thầy yêu anh dạt dào
Anh em ở lại ngọt ngào tình Ta
10. Nếu tuân giữ điều răn Ta
Anh em sẽ ở sâu xa tình Thầy
Như Thầy giữ lệnh Cha đây
Và hằng ở lại cao dầy tình Cha
11. Mọi điều Thầy đã nói ra
Để anh hưởng trọn vui ca của Thầy
Niềm vui anh sẽ tròn đầy
12. Đây là giới luật của Thầy trao anh:
Anh em mến nhau chân thành
Như Thầy hằng mến yêu dành các con
13. Không tình yêu nào sắt son
Hơn tình yêu kẻ vuông tròn hy sinh
Cam đành thí mạng của mình
 Vì người bạn hữu thân tình này đây
14. Anh em là bạn của Thầy
Nếu anh thực hiện lệnh Thầy truyền đây
15. Thầy không gọi anh em rầy
Là tôi tớ nữa vì nầy tớ tôi
Thì không biết việc chủ rồi
Nhưng Thầy đã gọi xứng ngôi bạn bè
Vì rằng mọi chuyện Thầy nghe
Nơi Cha, kể chẳng e dè với anh
16. Các anh không chọn Thầy lành
Chính Thầy đã chọn anh thành chứng nhân
Và Thầy cắt cử ân cần
Anh em dấn bước sinh phần trái hoa
Và hoa trái mãi hiền hòa
Mọi điều anh khấn trước tòa Chúa Cha
Nhân Danh Thầy, Cha ban ra
17. Điều Thầy truyền dạy anh là trước sau
Anh em hãy mến yêu nhau
18. Thế gian nếu ghét đớn đau anh thì
Biết Thầy, nó ghét trước khi
19. Anh em giả thuộc nô tì thế gian
Nó yêu anh em vô vàn
Nhưng vì anh chẳng thế gian thuộc về
Bởi Thầy tách, chọn một bề
Thế gian căm ghét ê chề các anh
20. Nhớ lời Thầy nói ngọn nghành
Bầy tôi không lớn hơn anh chủ nhà
Nếu Thầy họ bắt chẳng tha
Anh em cũng bị lâu la bắt rầy
 Nếu họ tuân giữ lời Thầy
Họ thì tuân giữ tròn đầy lời anh
21. Mọi điều họ đã thực hành
Chống anh bởi đã mang Danh của Thầy
Họ đâu biết Đấng-Sai-Thầy
22. Giả như Thầy chẳng cao dầy đến đây
Và không nói với họ rầy
Thì họ cũng chẳng mắc đầy tội chi
Nhưng bây giờ chẳng còn gì
Họ không thể chữa tội vì liên can
23. Ai mà ghét Thầy quấy càn
Họ cũng ghét đến Cha ngàn muôn cao
24. Giả như Thầy chẳng khi nao
Đã làm giữa họ việc nào mà không
Một ai làm được thành công
Họ đã không có tội chồng, nhưng nay
Họ xem mà vẫn ghét Thày
Ghét lây luôn cả Cha Thày uy nghi
25. Thế là ứng nghiệm lời ghi:
(Chúng căm ghét chẳng cớ gì về Con)
26. Khi Đấng-Bảo-Trợ vuông tròn
Đấng mà Thầy sẽ vì con sai Ngài
Đến từ Chúa Cha bài sai
Thần-Khí-Sự-Thật xuất từ Chúa Cha
Chính Ngài làm chứng về Ta
27. Cả anh em nữa cũng là chứng nhân
Từ đầu ở với Ta thân.”

                 
          
               CHƯƠNG 16.


1. “Thầy từng nói trước mọi điều
Để anh em khỏi ngã xiêu sau này
2. Người ta khai trừ anh rày
Tệ hơn, kẻ giết anh nay nhủ thầm:
Mình thờ Thiên Chúa cao thâm!
3. Họ làm như vậy bởi lầm không hay
Không biết Cha, chẳng biết Thày
4. Nhưng Thầy đã nói anh nay mọi điều
Để khi họ đến làm liều
Anh em nhớ lại từng điều từng câu
Thầy không nói ngay từ đầu
Vì Thầy còn ở dài lâu chưa về
5. Nhưng giờ Thầy đã cận kề
Về Cha là Đấng trọn bề sai Ta
Không ai trong anh em là
Hỏi Ta xem thử: Nơi mà Thầy đi?
6. Nhưng điều Thầy nói ra thì
Lòng anh nặng trĩu vấn nghi ưu phiền
7. Song Thầy nói thật trước tiên
Thầy đi có lợi nhãn tiền cho anh
Nếu Thầy không đi nhanh nhanh
Đấng-Bảo-Trợ không thân hành đến đây
Nếu Thầy ra đi thì Thầy
Sẽ sai Đấng ấy đến đây chân tình
8. Khi Người đến, Người chứng minh:
 Thế gian sai lạc thật tình tội khiên
Về sự công chính nhân hiền
Và về sự xét xử liền một khi
9. Về tội: Chẳng tin Thầy chi
10. Về sự công chính: Thầy thì đến Cha
Anh em sẽ chẳng thấy Ta
11. Về việc xét xử: Thần Tà thế gian
Thủ lãnh bị xử đầu đàn
12. Thầy còn phải nói muôn ngàn điều chưa
Nhưng giờ sức anh không vừa
13. Thần-Khí-Sự-Thật khi vừa đến đây
Đem anh đến sự thật đầy
Người không tự nói điều nầy điều kia
Nhưng nghe gì Người xẻ chia
Và loan báo hết nọ kìa xảy ra
14. Người đến sẽ tôn vinh Ta
Vì Người sẽ lấy của Ta để rồi
Lại loan báo các anh thôi
15. Mọi sự Cha có đều rồi của Ta
Thế nên Thầy nói thật là:
Người đem lấy những sâu xa của Thầy
Mà loan báo anh em rầy
16. Ít lâu nữa không thấy Thầy đâu anh
Ít lâu nữa lại thấy nhanh”
17. Vài người trong nhóm môn sanh hỏi dò:
“Ý Thầy nói vẻ quanh co
Ít lâu không thấy, ít lâu thấy Thầy
Vì Thầy đến với Cha Thầy”
18. Các ông thắc mắc ý nầy: “Ít lâu,
 Người nói khó hiểu, chịu sầu!”
19. Đức Giê-su biết trong đầu các ông
Muốn Thầy giải thích cho thông:
“Anh em bàn luận vì không hiểu rầy
Ít lâu không trông thấy Thầy
Ít lâu lại thấy Thầy đây chứ gì?
20. Thật, Thầy bảo thật đến thì
Anh em sẽ khóc thầm thì rưng rưng
Thế gian thì sẽ vui mừng
Anh em buồn khổ, thế nhưng nỗi buồn
Biến thành niềm vui trào tuôn
21. Khi sinh, phụ nữ lo buồn biết bao
Sinh rồi bà chẳng nhớ nao
Gian nan nhường chỗ vui sao vô vàn
Có người con giữa thế gian
22. Anh em cũng thế phàn nàn buồn lo
Nhưng Thầy đến gặp anh cho
Lòng anh em sẽ vui to với Người
Không ai lấy được nụ cười
23. Bấy giờ chẳng hỏi với Người điều chi
Thật, Thầy bảo thật, xin gì
Cha đều ban tặng nhân vì Danh Ta
24. Hôm nay anh em chưa là
Nhân Danh Thầy để xin và kêu van
Cứ xin mọi chuyện Cha ban
Và niềm vui sẽ ngập tràn anh em
25. Thầy dùng dụ ngôn đi kèm
Nhưng Thầy nói trắng anh em từ rầy
Tỏ anh em biết Cha Thầy
 26. Bấy giờ anh cứ Danh Thầy mà xin
Thầy không nói Thầy sẽ xin
Chúa Cha thương khứng nhận nhìn anh em
27. Thật, Cha yêu mến anh em
Vì anh em đã yêu Thầy biết bao
Tin Thầy từ Chúa muôn cao.
28. Thầy từ Cha đến để vào thế gian
Nay Thầy rời bỏ thế gian
Để đi đến với Cha ngàn muôn cao”
29. Môn đồ hồ hởi: “Xem nào,
Thầy giờ nói rõ chẳng rào dụ ngôn
30. Chúng con sáng mắt tâm hồn
Là Thầy biết hết không cần chi ai
Thế nên con tin một hai
Thầy từ Thiên Chúa được sai xuống rầy"
31. Đức Giê-su đáp: "Giờ đây
Anh em mới chịu tin Thầy, thế thôi
32. Đến giờ, giờ ấy đến rồi
Anh em sẽ bị chia phôi trăm đường
Để Thầy cô độc đau thương
Thầy không cô độc vì thường có Cha
33. Nói cùng anh điều ấy là
Để anh an tịnh vui ca trong Thầy
Thế gian anh khốn khó đầy
Nhưng can đảm nhé vì Thầy thắng vinh."

                       CHƯƠNG 17.

1. Nói xong Người ngước mắt cầu:
 "Lạy Cha giờ đến, Con cầu xin Cha
Xin hãy tôn vinh Con Cha
Để Con Cha, tôn vinh Cha đời đời
2. Cha ban quyền bính Con thời
Con ban sự sống đời đời những ai
Mà Cha ban tuyển Con Ngài
3. Thế mà sự sống thái lai đời đời
Là nhìn nhận Cha cao vời:
Chúa duy nhất, thật, Đất Trời tôn vinh
Nhận nhìn Giê-su cứu tinh
Đấng Ki-tô đến, thật tình Con Cha
4. Phần Con đã tôn vinh Cha
Khi Con hoàn tất việc mà Cha trao
5. Giờ xin tôn vinh Con nao
Cho Con vinh hiển ngày nào bên Cha
Trước khi trần thế tạo ra
6. Những người Cha đã chọn ra giữa trần
Ban chúng cho con ân cần
Con cho chúng biết mười phần Danh Cha
Họ thuộc về Cha sâu xa
Chính Cha ban họ hằng là của Con
Lời Cha họ giữ vuông tròn
7. Họ biết Cha đã ban Con mọi điều
Đều là do bởi Cha yêu
8. Vì Con ban họ cao siêu lời Người
Lời Cha ban Con sáng tươi
Họ nhìn nhận những lời Người phán ra
Biết rằng Con đến từ Cha
Và tin Cha chính thật là sai Con
 9. Con cầu cho họ vuông tròn
Con không cầu nguyện ai còn thế gian
Nhưng cho những kẻ Cha ban
Bởi vì chính họ tiên vàn thuộc Cha
10. Mọi điều Con có: của Cha
Cũng như mọi sự Cha là của Con
 Họ đã làm tôn vinh Con
11. Con không còn ở đời mòn thế gian 
Nhưng họ vẫn trong thế gian
Phần Con, Con đến thanh nhàn cùng Cha
Lạy Cha chí Thánh cao xa
Giữ gìn môn đệ thật là Danh Cha
Họ nên một như Chúng Ta
12. Khi còn ở với họ đà thì Con
Giữ gìn họ thật vuông tròn
Trong Danh Cha đã ban Con đời đời
Con canh để không ai thời
Phải vào hư mất trừ đời đứa ngu(Giu-đa)  
Để lời Kinh Thánh chỉn chu
13. Giờ Con đến với thiên thu Cha rày
Thế gian Con nói điều này
Niềm vui trọn, họ hưởng rày từ con
14. Lời Cha, Con đã truyền tròn
Thế gian ghét họ: Không còn thuộc riêng
Như Con chẳng thuộc chúng liên
15. Không xin cất họ khỏi biên thế trần
Nhưng gìn họ khỏi Ác Thần
16. Họ luôn không thuộc thế trần như Con
17. Cha lấy sự thật vuông tròn
Mà thánh hiến họ sắt son đời đời
Lời Cha sự thật trên Trời
18 . Cha sai Con xuống cuộc đời thế nhân
Thì Con sai họ vào trần
19. Xin vì họ, thánh hiến thân Con rày
Để nhờ sự thật mà nay
Họ đây thánh hiến vui say đời mình
20. Con không cầu cho họ thôi
Cả ai nhờ họ để rồi tin Con
21. Hầu cho tất cả vuông tròn
Như Cha hằng ở trong Con nhiệm mầu
Và Con trong Cha thâm sâu
Họ cũng được ở nhiệm mầu trong Ta
Như vậy thế gian tin là
Đấng sai Con đến thật là Chúa Cha
22. Phần Con ban họ mặn mà
Vinh quang Cha đã hải hà ban Con
Họ được nên một sắt son
Như Ta vốn thật vuông tròn một thôi
23.Con hằng trong họ không thôi
Như Cha vẫn ở dào dồi trong Con
Họ nên một thật hoàn toàn
Như vậy trần thế hân hoan biết rằng
Sai Con, là Cha vĩnh hằng
Ngài yêu thương họ như hằng yêu Con
24. Lạy Cha con muốn sắt son
Con đâu họ đó, những người Cha ban
Để họ chiêm ngưỡng hân hoan
Vinh quang Cha đã đàng hoàng trao Con
 Cha yêu thương Con vuông tròn
Trước khi trần thế sắt son tạo thành
25. Lạy Cha công chính nhân lành
Thế gian không biết, không rành về Cha
Nhưng Con biết Cha sâu xa
Và họ cũng biết Cha đà sai Con
26. Con cho họ biết Danh Cha
Và còn cho biết Danh Cha lâu dài
Để tình Cha yêu Con Ngài
Luôn luôn trong họ hòa hài bao la
Và Con trong họ sâu xa.”

                  CHƯƠNG 18.

1. Nói rồi cùng các môn đồ
Chúa sang bên suối gọi là Kít-rôn
Ở đây có một khu vườn
Chúa cùng môn đệ yêu thương bước vào
2. Giu-đa rành rẽ biết bao
Thầy trò tụ họp chốn nao vẫn thường
3. Vậy Giu-đa đã dẫn đường
Mang theo quân lính và phường lâu la
Đuốc đèn, gươm giáo tuốt ra
4. Giê-su biết chuyện xảy ra cho mình
Tiến lên, Ngài hỏi sự tình:
“Các anh đêm tối mò rình tìm ai?”
5. Họ thưa: “Tìm Giê-su Ngài
Người Na-gia-rét là ai trong nầy?”
Chúa rằng: “Chính là tôi đây”
 Giu-đa cũng đứng chung bầy bao vây
6. Khi Người nói: “Chính tôi đây”
Chúng lùi cả lại một bầy ngã lăn
7. Người hỏi thêm lần nữa rằng:
“Các anh sát khí đằng đằng tìm ai?”
Họ thưa: “Giê-su chứ ai”
8. Đức Giê-su nói: “Không sai, tôi này
Vậy nếu tìm bắt tôi rày
Để cho tất cả người này ra đi”
9. Thế là ứng nghiệm những chi
Giê-su đã nói: “Ai vì Cha trao
Con không để mất người nào”
10. Phê-rô sẵn kiếm nhằm vào một anh
Bầy tôi Thượng Tế chém nhanh
Đứt luôn tai phải anh chàng Man-khô
11. Đức Giê-su bảo Phê-rô:
“Xỏ gươm vào vỏ, môn đồ của Ta
Chén đắng Cha trao cho Ta
Lẽ nào Ta lại đẩy ra chẳng dùng”
12. Bấy giờ chúng mới làm hung
Tra tay bắt Chúa đùng đùng một khi
13. Trước tiên điệu Chúa lôi đi
Kha-nan nhạc phụ của thầy Cai-pha
Cai-pha thượng tế năm nay
14. Chính ông đã nói lời này cùng dân:
(Một người chết thay cho dân)
15. Phê-rô lập tức theo chân Thầy mình
Cùng môn đệ khác đăng trình
Người môn đệ ấy thân tình Cai-pha
 Ông cùng với Chúa vào nhà
16. Còn Phê-rô đứng tà tà ngoài sân
Môn đệ kia chỗ quen thân
Xin Phê-rô được theo chân ông vào
17. Cô nàng giữ cửa hỗn hào:
“Chẳng phải môn đệ hay sao, bác này?”
“Không đâu” Ông chối thẳng tay
18. Vì trời lạnh giá, tớ, thày đốt cây
Giữa sân sưởi ấm một bầy
Phê-rô cũng đến chỗ nầy sưởi chung
19. Vậy ông thượng tế hỏi cung
Giê-su về giáo huấn cùng môn sinh
20. Đức Giê-su nói quang minh:
“Tôi công khai giảng dân tình khắp nơi
Đền thờ cho đến ngoài trời
Hội đường bất cứ những nơi đông người
Tôi không lén lút giấu người
21. Sao ông lại hỏi nực cười thế thôi
Nhiều người đã đến nghe tôi
Họ từng nghe biết rằng tôi nói gì”
22. Ngài vừa mới dứt lời thì
Một anh thuộc hạ tức thì vả ngay:
“Trả lời thượng tế thế này?”
Giê-su bảo kẻ nịnh rày: “Nếu sai
Chứng minh cho biết tôi sai
Nếu tôi nói đúng, sao ngài đánh tôi?”
24. Ông Kha-nan bảo chúng lôi
Ngài còn trói đến chỗ ngồi Cai-pha
25. Phê-rô vẫn sưởi xa xa
 Người ta nói với ông là: “Bác đây
Phải nao thuộc nhóm ông Thầy?”
Phê-rô chối phắt: “Chuyện nầy không đâu”
26. Một người đầy tớ diều hâu
Họ hàng với kẻ mẻ đầu sứt tai
Do Phê-rô chém, hỏi cài:
“Phải ông, vườn ấy với Ngài, đúng chưa?”
27. Một lần nữa ông chối bừa
Và ngay lúc ấy gà vừa gáy vang.
28. Từ Cai-pha điệu Chúa sang
Đến dinh tổng trấn, đêm tàn, bình minh
Họ không vào, sợ tội tình
Vượt Qua, nhiễm uế, quả tình không hay
29. Phi-la-tô ra hỏi ngay:
“Các ngươi tố cáo người này tội chi?”
30. Họ thưa: “Nếu chẳng tội gì
Chúng tôi không nộp quan chi rầy rà”
31. Phi-la-tô bảo: “Ông ta,
Các ngươi có luật cứ mà xử đi”
Người Do Thái đáp tức thì:
“Chúng tôi chẳng có quyền gì giết ai”
32. Thế là ứng nghiệm lời Ngài
Cách nào phải chết không sai đời mình
33. Phi-la-tô trở vào dinh
Gọi Giê-su đến tâm tình cảm thông:
“Ông, vua Do Thái phải không?”
34. Đức Giê-su đáp: “Ngài trông thế nào?
Tự ngài hay kẻ khác nao?”
35. Phi-la-tô bảo: “Lẽ nào tôi đây
 Là người Do Thái bầy nhầy?
Dân ông và thượng tế đầy đọa khi
Nộp ông, ông đã làm gì?”
36. Đức Giê-su đáp: “Vậy thì Nước tôi
Không thuộc thế gian này rồi
Nước tôi nếu thuộc đồ tồi thế gian
Quân tôi chiến đấu bền gan
Để tôi không phải mắc nàn, may thay
Nước tôi không thuộc chốn này”
37. Phi-la-tô hỏi: “Ông rày là vua?”
Đức Giê-su đáp phân bua:
“Chính ngài nói tôi là vua, thế mà
Tôi sinh ra, xuống thế là
Chứng cho Sự Thật ai mà thuận theo
Sự Thật thì nghe tiếng tôi”
38. Phi-la-tô hỏi cho rồi Giê-su:
“Này ông, Sự Thật là gì?”
Hỏi xong ông vội bước đi chẳng hoài,
Nói người Do Thái bên ngoài:
“Ta không tìm thấy tội ngoài tội trong
39. Các ngươi có tục lòng vòng
Vượt Qua, ta vẫn lệ trong cộng đồng
Tha cho một kẻ, nhưng không
Các ngươi có muốn tha ông vua này?”
40. Họ la: “Không muốn Người nay
Ba-ra-ba cứ thả ngay về nhà”
Ba-ra-ba, tướng cướp nha!



                 CHƯƠNG 19.

1. Phi-la-tô lệnh đánh đòn
2. Toán quân kết một vòng tròn gai to
Đội trên đầu Chúa làm trò
Giả như vương miện, khoác cho áo chùng
3. Đến gần quỳ xuống giỡn chung:
“Tâu vua Do Thái”, tay vung tát Người
4. Phi-la-tô ra chỉ Người:
“Đây Người, ta dẫn các người nhìn xem
Ta không tìm được tội kèm!”
5. Vậy Giê-su máu lem nhem đầy mình
Đầu đội vòng gai rẻ khinh
Áo choàng đỏ rực tội tình bước ra
Phi-la-tô chỉ tay ra
Cảm thương lên tiếng: “Đây là người…ta”
6. Thấy Giê-su, chúng kêu la:
“Đóng đinh thập giá, nó là tội nhân”
Phi-la-tô bảo cùng dân:
“Các ngươi cứ việc đóng phần các ngươi
Ta đây chẳng thấy tội Người”
7. Họ bèn đáp lại: “Luật người Ích-diên
Chiếu theo lề luật chép biên
Tử hình: Vì mạo con riêng Chúa Trời”
8. Phi-la-tô sợ bời bời
9. Ông vào hỏi lại Con Trời Giê-su:
“Ông từ đâu đến, Giê-su?”
Nhưng Người nhắm mắt giả mù làm thinh
10. Phi-la-tô tỏ sự tình:
 “Ông không thèm đáp chút tình ta ư?
Ta: Quyền tha tội, cũng như
Quyền treo thập giá bây chừ, biết không!”
11. Đức Giê-su đáp: “Ngài không
Nếu Trời chẳng phú Ngài hồng ân cao
Thế nên kẻ nộp tôi vào
Tay ngài thì mắc tội cao hơn ngài”
12. Phi-la-tô muốn tha Ngài
Nhưng dân Do Thái một hai gào là:
“Ngài không phải bạn Xê-da(Hoàng Đế)
Nếu Ngài tha hắn, kẻ đà xưng vua
Ai xưng vua, chống lại vua”
13. Khi nghe lời quá chanh chua ông vào
Truyền đem Chúa đến tòa cao
Gọi là Nền Đá, mong chào dân tha
Híp-ri(Tiếng) là Gáp-ba-tha
14. Ấy ngày áp lễ Vượt Qua đến vừa
Khoảng chừng mười hai giờ trưa
Phi-la-tô nói mong vừa lòng dân:
“Đây là vua của chúng dân”
15. Họ liền hô lớn: “Không cần, đem đi
Đóng đinh thập giá tức thì”
Phi-la-tô hỏi: “Lẽ gì đóng đinh
Trên cây thập giá vua mình?”
Họ thưa: “Chỉ một thật tình vua thôi
Xê-da là vua chúng tôi”
16. Bấy giờ ông mới chịu thôi lình xình
Trao Ngài cho họ đóng đinh
Họ lôi Ngài khỏi pháp đình thực thi

17. Chính Ngài vác thập hình đi
Đến nơi Cái Sọ, Híp-ri gọi là
Chính danh xưng Gôn-gô-tha
18. Đóng Người vào thập giá là tại đây
Đồng thời thập tự hai cây
Trộm rày hai phía hai thây tử hình
Giê-su ở giữa tội tình
19. Phi-la-tô viết trần tình bảng con
Treo trên thập giá chữ son:
"Người Na-gia-rét tên tròn Giê-su
Vua dân Do Thái." Chỉn chu.
20. Nhiều người đọc được trơn tru bảng này
Vì Chúa chịu nạn gần ngay
Gia-liêm, mà bảng ghi bày tam sinh(ngữ):
Híp-ri, Hy-lạp, La-tinh
21. Các thầy Thượng Tế lình xình xin quan:
"Vua dân Do Thái, mơ hoang
Nhưng xin sửa lại: Hắn toan xưng mình
Vua dân Do Thái quả tình"
22. Phi-la-tô phán: "Mặc tình chúng bay
Điều ta viết, đã tỏ bày"
23. Đóng đinh thập giá Chúa rày, toán quân
Đem chia áo Chúa bốn phần
Áo dài cũng vậy nhưng lần không ra
Dưới trên kín dệt đường tà
Vì liền nguyên tấm mượt mà trước sau
24. Vậy nên chúng nói với nhau:
"Bốc thăm ai được lấy mau thỏa tình"
Thế là ứng nghiệm Thánh Kinh:
 (Chúng đem áo xống mặc tình chia nhau
Áo dài bốc thăm cho mau)
Vậy là lính tráng tô màu chỉn chu
25. Đứng gần thập giá Giê-su
Có thân mẫu Chúa sầu ưu, chị Bà,
Cùng hai bà Ma-ri-a
Vợ Cơ-lô-pát và bà Mác-đa(la)
26. Khi Người thấy mẹ mình và
Môn đồ yêu dấu mặn mà đứng bên
Giê-su trăn trối đáp đền:
"Thưa Bà, người đứng cạnh bên: Con Bà"
27. Rồi bảo môn đệ mặn mà:
"Con ơi, Bà ấy chính là mẹ con"
Môn đồ vâng lệnh vuông tròn
Ông mang Mẹ Chúa sắt son về nhà
28. Thế rồi Người biết vậy là
Đã chu toàn sứ mạng Cha giao Ngài
Để Kinh Thánh ứng chẳng sai
Rướn mình: "Ta khát" vật nài Ngài kêu
29. Bọt biển nhúng giấm cho đều
Cột nhành hương thảo cao nêu miệng Ngài
30. Nhấp xong lớn tiếng thở dài:
"Mọi điều hoàn tất" rồi Ngài trút hơi
31. Nhằm ngày áp lễ rối bời
Người ta không muốn chơi vơi thập hình
Xác còn lủng lẳng thấy…kinh
Trong ngày Sa-bát linh đình năm nay
Nên xin cùng với quan(Phi-la-tô) rày
Xương chân đánh giập, tháo ngay xác còn
 32. Vậy quân đánh giập chân đòn
Hai người trộm cướp mỏi mòn hai bên
33. Nhưng khi nhìn đến Giê-su
Thấy Người đã chết chúng thu cây về
34. Một anh lính quá nhiêu khê
Lấy đòng đâm ngược cạnh sườn mở ra
Máu và nước chảy tuôn ra
35. Người xem đã thấy xảy ra việc này
Ông xin làm chứng thẳng ngay
Rằng mình nói thật cơ may cho người
Anh em tin kính mười mươi
36. Mọi điều đã xảy ứng lời Thánh Kinh:
"Không xương nào giập trên mình"
37. Và lời Kinh Thánh khác trình bày sâu:
"Họ nhìn Đấng họ đâm thâu"
38. Sau cùng Giô-xếp A-ri-ma-thê
Xin quan hạ xác Chúa về
Ông này môn đệ, nhưng nề hà dân
Sợ họ làm khốn đến thân
Được quan chấp thuận đích thân ông dời
Thi hài Chúa xuống nghỉ ngơi
39. Ni-cô(Đê-mô) cũng đến xin lời giúp thêm
Ông từng gặp Chúa ban đêm
Ông đem mộc dược trộn thêm hương trầm
Ước chừng trên dưới trăm cân
40. Hai ông xác Chúa ân cần lãnh ra
Thuốc thơm băng vải đậm đà
Quấn quanh xác Chúa, tục ma dân mình
41. Gần nơi Chúa bị đóng đinh
 Trong vườn có mộ mới tinh chưa dùng
42. Hôm ấy áp lễ rối tung
Cận kề mộ sẵn gần hung tuyệt vời
Các ông quyết định một lời
Ấy nơi an táng Con Trời Giê-su.

                  CHƯƠNG 20.

1. Sáng ngày thứ nhất trong tuần
Lúc trời còn tối tần ngần bước ra
Ma-ri-a Mác-đa-la
Vội vàng đến viếng mộ và khóc than
Ai hay mộ đã mở toang
2. Đưa tin bà chạy bàng hoàng về ngay
Báo cho Phê-rô biết rày
Cùng môn đệ Chúa yêu hay chuyện rầu:
"Họ đem Chúa khỏi mộ sâu
Chúng tôi không biết ở đâu, xác Ngài"
3. Phê-rô vội vã xách hài
Cùng môn đệ ấy dặm dài chạy ra
4. Cả hai cùng chạy bôn ba
Nhưng môn đệ ấy quả là nhanh chân
Và ông tới trước mộ phần
5. Cúi nhìn ông thấy băng thân vải còn
Nhưng ông chưa dám vào nom.
6. Phê-rô theo kịp lon ton xộc vào
Thấy còn băng vải ngày nao
7. Khăn che đầu Chúa xếp vào một nơi
Chớ không lẫn với băng thời
 8. Bấy giờ môn đệ ấy dời bước chân
Dù ông đến trước, đứng gần
Ông nhìn thấy cả, tự thân tin Người
9. Hai ông chưa hiểu mười mươi
Theo Kinh Thánh viết thì Người: Giê-su
Dậy từ cõi chết âm u
10. Các ông sau đó sầu ưu về nhà
11. Ma-ri-a  Mác-đa-la
Đứng ngoài mộ trống khóc mà nhìn vô
12. Thấy hai Thiên-sứ khôi ngô
Ngồi nơi đặt xác Ki-tô thảm sầu
Một đằng chân, một đằng đầu
13. Thiên Thần hỏi: "Cớ do đâu khóc, bà?"
Bà thưa: "Ai lấy xác ra
Tôi không biết, Chúa, họ đà để đâu!"
14. Nói xong quay lại rầu rầu
Thấy Giê-su đứng tưởng đâu người làm
15. Đức Giê-su nói: "Hỡi người
Sao bà khóc lóc? Tìm người nào đây?"
Bà tưởng là người trồng cây:
"Thưa ông nếu đúng ông đây dời Ngài
Xin cho biết chỗ thi hài
Và tôi sẽ đến mang Ngài hồi gia"
16. Giê-su gọi: "Ma-ri-a"
Bà quay ngay lại đáp: "Ra-bu-ni"
(Lạy Thầy) trong tiếng Híp-ri
17. Đức Giê-su bảo: "Đừng ghì giữ Ta
Vì Thầy chưa lên cùng Cha
Nhưng đi nói anh em Ta điều nầy

Thầy lên cùng Cha của Thầy
Cũng là Cha rất cao dầy anh đây
Lên cùng Thiên Chúa của Thầy
Cũng là Thiên Chúa cao dầy các anh"
18. Ma-ri-a  Mác-đa-la
Đi gặp môn đệ Chúa và kể ra:
"Tôi vừa thấy Chúa thật mà"
Và bà kể với người ta mọi điều
19. Vậy ngày thứ nhất buổi chiều
Các ông kín cửa tránh điều thị phi
Sợ người Do Thái làm gì
Đức Giê-su đến giải nghi mọi người:
"Bình an anh em vẹn mười"
20. Rồi người tỏ cạnh sườn Người và tay
Các ông xem thấy mừng thay
21. Người liền phán: "Bình an rày các con
Như Cha sai Thầy sắt son
Thì Thầy sai phái các con vuông tròn"
22. Nói xong Người thổi hơi dòn:
"Anh em nhận lấy vàng son Thánh Thần
23. Anh em tha tội ai cần
Thì tội Người ấy trong ngần tha ngay
Anh em cầm giữ ai nay
Thì tội người ấy giữ rày không sai"
24. Một người trong nhóm Mười Hai
Tô-ma còn gọi là Đy-đi-mô
Không cùng ở các môn đồ
Khi Ngài hiện đến khôi ngô phi thường
25. Các môn đệ kể ông tường:
 "Chúng tôi được thấy Thầy thương yêu rồi"
Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi
Tay Ngài không thấy tỏ bồi dấu đinh
Ngón tay chưa xỏ lỗ đinh
Bàn tay chưa đặt lên mình sườn in
Thật lòng tôi chẳng có tin"
26. Tám ngày sau chuyện không tin cứng lòng
Các môn đệ ở nhà trong
Tô-ma cũng ở giữa vòng các ông
Cửa nhà đóng kín khóa đồng
Giê-su đến giữa các ông chúc lành:
"Bình an ở giữa các anh"
27. "Tô-ma" Chúa bảo: "Tay anh đâu rồi?
Ngón tay hãy đặt vào thôi
Nhìn xem tay của Thầy, rồi bàn tay
Đặt vào cạnh của sườn ngay!
Hãy tin, đừng có mảy may cứng lòng"
28. Tô-ma thưa tận đáy lòng:
"Lạy Chúa yêu mến, Chúa lòng con mơ
Lạy Thiên Chúa của con thờ"
29. Đức Giê-su bảo: "Vì giờ thấy Ta
Nên anh tin kính sâu xa
Phúc ai chẳng thấy thế mà tin ngay"
30. Người làm nhiều dấu lạ rày
Cho môn đệ những dấu này không ghi
31. Nhưng điều sách này chép ghi
Để anh tin kính Đấng Ki-tô là
Giê-su Con của Chúa Cha
Nhờ tin anh được sâu xa sống đời
 Nhờ vào Danh Ấy đời đời.

             CHƯƠNG 21.

1. Đức Giê-su lại tỏ mình
Cho môn đệ cách thân tình sâu xa
Biển hồ Ti-bê-ri-a
Giê-su đã tỏ mình ra môn đồ
2. Si-môn còn gọi Phê-rô
Tô-ma chính Đy-đi-mô đấy mà
Na-tha(na-en) người xứ Ca-na
Các anh ngư phủ con nhà Zê-bê(đê)
Thêm hai môn đệ nữa về
Họ cùng tâm trạng nặng nề bên nhau
3. Phê-rô bảo các ông sau:
"Tôi đi đánh cá qua mau ngày dài"
Các ông đáp lại một hai:
"Chúng tôi cũng muốn kéo chài cùng anh"
Lên thuyền, thả lưới năm canh
Suốt đêm vất vả thuyền đành về không
4. Tinh mơ Chúa đứng bãi trông
Chẳng ai trong số đám đông nhận Người
5. Đức Giê-su hỏi mọi người:
"Sao không bắt được cá tươi như vầy?"
Họ thưa: "Công cốc đêm nầy"
6. Chúa rằng: "Bên phải thuyền nầy thì sao?
Mẻ này cá sẽ đầy bao"
Vâng lời mé phải lưới cào lại giăng
Quả tình cá ngập đầy đăng
 Các ông gân guốc kéo chằng chẳng lên
7. Người-môn-đệ-Chúa-yêu rên:
"Chính là Thầy đó, đứng trên bãi kìa"
Vừa nghe: "Chúa đó", Người Kia
Phê-rô khoác áo nhảy lìa thuyền nan
8. Các môn đệ khác chèo càn
Kéo theo tấm lưới hàng đàn cá ngon
Vì bờ cách trăm thước non
9. Lên bờ thấy sẵn cá ngon than hồng
Bánh thơm bên lửa ấm nồng
10. Đức Giê-su bảo các ông: "Đem cùng
Cá vừa bắt được nướng chung"
11. Phê-rô ra kéo, lưới chùng cá ngon
Một trăm năm mươi ba con
Cá nhiều, lớn thế, lưới còn nguyên si!
12. Đức Giê-su bảo: "Ăn đi"
Không ai trong số xầm xì hỏi: "Ai?"
Các ông biết: Chúa, chính Ngài.
13. Đức Giê-su đến lấy vài bánh đưa
Rồi Ngài lấy cá trao vừa
14. Lần ba Chúa tỏ thượng thừa mình ra
Cho môn đệ tin sâu xa
Sau khi cõi chết Chúa đà phục sinh
15. Khi môn đệ ăn thỏa tình
Đức Giê-su hỏi thử tình Phê-rô:
"Si-môn con của Gio-an
Phải anh yêu mến Thầy ngàn hơn cao
Những anh em ở đây sao?"
Ông thưa: "Thầy biết con bao mến Thầy"
 Đức Giê-su nói: "Nầy nầy
Con lo chăn dắt chiên Thầy bình an"
16. Rồi Người lại hỏi lan man:
“Si-môn con của Gio-an nghe nầy
Lòng con có mến yêu Thầy?”
Ông thưa cùng Chúa: “Lạy Thầy con yêu”
Chúa rằng: "Chăn dắt chiên nhiều"
17. Lần ba, vẫn chỉ một điều hỏi han:
“Si-môn con của Gio-an
Phải anh yêu mến vô vàn Thầy không?”
Lòng buồn vì Chúa hỏi ông
Ba lần mà vẫn chưa thông một điều:
(Si-môn có mến Thầy nhiều?)
Vậy ông khiêm tốn đáp liều: "Thầy con
Thầy biết mọi việc vuông tròn
Thầy càng biết tỏ lòng con mến Thầy!"
Đức Giê-su đáp: "Từ rầy
Hãy chăm sóc tốt chiên bầy của Ta
18. Thật, Thầy bảo thật anh là
Thiếu thời anh thắt lưng và tự đi
Nhưng khi anh về già thì
Dang tay người khác sẽ ghì thắt lưng
Dắt đi đến chỗ chẳng ưng"
19. Lời nầy ám chỉ sẽ từng xảy ra
Chuyện ông phải chết cách mà
Tôn vinh Thiên Chúa thật là sâu xa
Rồi Người bảo: "Hãy theo Ta"
20. Phê-rô quay lại nhận ra một điều
Là anh môn-đệ-Chúa-yêu
 Chính người trong bữa ăn chiều tựa nghiêng
Gối đầu ngực Chúa hỏi riêng:
"Thưa Thầy, ai kẻ chẳng kiêng nộp Thầy?"
21. Vậy Phê-rô thấy anh nầy
Ông quay hỏi Chúa: "Anh nầy thì sao?"
Đức Giê-su nói ngọt ngào:
"Giả như Thầy muốn khi nào anh ta
Vẫn còn ở lại lâu la
Tới khi Thầy đến anh ca cẩm gì?
Phần anh cứ theo Thầy đi"
23. Thế là có tiếng xầm xì đồn vang
Môn đệ ấy không chết đàng
Nhưng mà Chúa chẳng nói càn: "Anh ta
Sẽ không phải chết" mà là:
"Giả như Thầy muốn anh ta hãy còn
Ở đây chờ Thầy sắt son
Tới khi Thầy đến vuông tròn uy nghi
Thì anh nào có  can gì?"
24. Chính môn đệ ấy chép ghi mọi điều
Và làm chứng với tình yêu
Chúng tôi biết chứng thật điều ông ghi
25. Còn nhiều điều Chúa đã làm
Từng điều ghi chép chẳng kham, đừng hòng
Thế gian rộng lớn dù mong
Cũng không đủ chỗ chứa xong sách này.
   -------------  HẾT----------------------
   GIU-SE NGUYỄN VĂN SƯỚNG
           VIẾT XONG GIÁNG SINH 2011.

3 comments:

  1. Đúng như anh Cao nói. Càng đọc, càng khâm phục. Thơ hợp vần, hợp vận. Nhẹ nhàng và lôi cuốn người đọc. Đây là một công trình lớn và chắc chắn đã mất bao công phu với thành một áng thơ thế này. Đành rằng Lời có đó, nhưng lập lại thành thơ không phải dễ. Khâm phục và chúc mừng anh Sướng đã thành công và đem vào đời một bất ngờ quí giá!

    ReplyDelete
  2. Chúc mừng anh Giuse Nguyễn Văn Sướng,
    TS. mới đọc được một chương thôi đã rất thích và thấy cả một công trình lớn. Rất tuyệt vờí! còn 20 chương nữa cứ có giờ thì lại vô đọc tiếp để học hỏi thêm.
    Cám ơn anh thật nhiều.

    rất mến

    Thanh sơn

    ReplyDelete
  3. Anh Sướng ơi,
    Ngay hôm anh gửi bài vp đã đọc ngay, nhưng chưa đọc kỹ. Hôm nay, vp đọc lại từ đầu để theo những vần thơ anh dẫn dắt để đi hết cuốn Tin Mừng Thánh Gioan. Đọc tin mừng theo Thánh Gioan ai mà không thích vì là Tin Mừng của Tình yêu. Thế mà qua những vần thơ của anh Tin Mừng đã được thơ hoá nên nó càng tình hơn. Rất cảm phục về tài văn thơ của anh. Vp chỉ tập tểnh làm những vần thơ của bốn mầu Nhiệm kinh Mân Côi mà đã mệt vì đôi khi tìm không ra chữ cho hợp vần, hợp vận... vậy mà anh đã hoàn thành cả một cuốn Tin Mừng thì nể phục biết chừng nào. Tạ ơn Chúa đã cho anh có khả nâng đó. Vp rất thích.
    vp

    ReplyDelete