Friday, August 26, 2011

XIN CHỚ CHẤP CON

Ôi quãng chiều rơi mãi chốn nào
Cô liêu hồn dại đến lao xao
Mưa rây rắc mãi niềm u uẩn
Chiều tím đầy chen nỗi nghẹn ngào
Nắng tắt ,thói hư đầy sổ sách
Ngày tàn công đức rỗng kho bao
Xét mình mỗi tối …sao buồn quá !
Xin xá tội con, Đấng Tối Cao.

2 comments:

  1. Huy ơi,
    Con người yếu đuối và luôn vấp phạm. Có làm nên công trạng gì đâu. Nhưng trông cậy vào lòng thương xót của Chúa để niềm hy vọng luôn chứa chan. Chúa đã chết cho tội lỗi của ta thì chắc chắn ta được cứu rỗi. Bài thơ rất khiêm nhường.

    ReplyDelete
  2. "Nắng tắt ,thói hư đầy sổ sách
    Ngày tàn công đức rỗng kho bao"

    Về phương diện cân đối đường luật thì hai câu trên thật là chỉnh. Nắng tắt đối với ngày tàn, thói hư đối với công đức, đầy đối với rỗng...

    Về nội dung tư tưởng thì việc xét mình mỗi tối, đúng là tấm gương tốt lành để CT noi theo bắt chước.
    ...
    "Xét mình mỗi tối …sao buồn quá !
    Xin xá tội con, Đấng Tối Cao. "

    Cám ơn anh CBG nhiều nhé! Bài thơ thật hay và ý nghĩa.

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete