Hòa cùng chị Vi Phương, tiếc nuối kỷ niệm xưa :
TÌNH THƠ
Hạ về xao xuyến thuở tình thơ
Phượng nở ,ve kêu mãi chẳng chờ
Ánh mắt vu vơ vương trí tưởng
Giọng cười trong trẻo ngỡ tai mơ
Giận hờn vụng quá thời non trẻ
Nuối tiếc sao đâu tuổi dại khờ
Trời đỏ hong hồng xâu kỷ niệm
Tình xưa như tự đính thêm nơ !
CAO BỒI GIÀ
25-08-2011
Chúng ta ai cũng từng cắp sách đến trường, nên ai cũng đều chất chứa những kỷ niệm thời nai tơ. Bài thơ này cũng không ngoại lệ, cũng loáng thoáng những bâng khuâng xao xuyến thật dễ thương với "ánh mắt vu vơ", với "giọng cười trong trẻo", với "giận hờn vụng dại"...Để bây giờ chỉ còn biết "Nuối tiếc sao đâu tuổi dại khờ".
ReplyDeleteCám ơn anh CBG nhiều. CT xin được đồng cảm với anh.
Rất mến,
CT
Cám ơn Anh Huy đã họa lại, HBTT viết lời an ủi chỉ được 4 dòng là bị bí. hihihi
ReplyDeleteCó người khóc, có người an ủi bằng thơ thì còn gì bằng.
À HBTT khen thầm anh Huy hay đề tài gì anh Huy cũng có thể xuất khẩu thành thơ, có lần đọc bài "Cái Muỗi" cho HBTT cười muốn té ghế, có đôi mắt sáng mà thiếu xót nhiều cái không thấy.
HBTT
Huy ơi,
ReplyDeleteChị cám ơn Huy đã góp thơ mà đã là thơ của Cao Bồi Gìa thì không chê vào đâu được. Huy làm thơ đủ loại và làm một cách tài tình quá. Đúng niêm luật và rất nhẹ nhàng thanh thoát.
Chị thích nhất hai câu:
Giận hờn vụng quá thời non trẻ
Núi tiếc sao đâu tuổi dại khờ