Wednesday, March 23, 2011

MỘT KHOẢNH YÊU THƯƠNG

Nắng chiều gợi chút bâng khuâng
Lá rơi khô khốc ngoài sân tiếng lòng
Đơn côi mây trắng trên không
Nghìn trùng gió cuốn mênh mông về nguồn
Lá rơi thơ thẩn nỗi buồn
Chạm vào tận đáy tâm hồn đơn côi
Chiều nay lá đã đi rồi
Thoảng vào trong gió ngậm ngùi của ai
Đời người như lá phôi phai
Một chiều gió cuốn hình hài về đâu
Lá rơi còn bắc nhịp cầu
Cho đời hy vọng xanh màu lá non
Người ta có trái tim son
Để còn rung động, để còn yêu thương. . . !

Lá rơi trong gió vấn vương
Người đi có để bâng khuâng cho đời?

24/3/2011

3 comments:

  1. Thủy ơi,
    Bài thơ:"Một khoảnh yêu thương" rất hay, chị đọc đi đọc lại nhiều lần và chị nghĩ có thể đó là bài thơ em viết cho chị. chị thích nhất hai câu:
    Lá rơi thơ thẩn nỗi buồn
    Chạm vào tận đáy tâm hồn đơn côi!
    vp

    ReplyDelete
  2. Vũ Thủy ơi,
    Đọc bài thơ này thấy "ngậm ngùi" lắm. Tưởng chừng Huy Cận nối tiếp bài Ngậm Ngùi:
    "Nắng chia nửa bãi chiều rồi
    Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu...
    Sợi buồn con nhện giăng mau
    Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây..."
    Chúc Vũ Thủy một ngày vui.
    Gioa-Kim

    ReplyDelete
  3. Vũ Thủy mến,

    Đọc bài thơ này mà nỗi buồn vương vương:

    Là rơi chạm khẽ tim tôi,
    Nỗi buồn hoang vắng đơn côi kiếp người.
    Nhớ xưa tình vẫn còn tươi,
    Lá rơi thoáng nhẹ, mình cười bên nhau.
    CT

    ReplyDelete