MỘT THỜI ANH ĐÃ YÊU.
Một thời anh đã yêu em
Yêu vàng hoa cúc áo em dịu dàng
Yêu em ngượng nghịu ngỡ ngàng
Che đôi má đỏ giấu hàng mi cong
Em thời con gái lưng ong
Anh thi sĩ vụng đôi dòng ngây ngô
Có con bướm bỏ hoa khô
Bài thơ bỏ dở ngày cô theo chồng
Ngày con sáo nhỏ sang sông
Thuyền sang bến mới pháo hồng gót ai
Anh thành lãng tử miệt mài
Vụng đời thi sĩ dặm dài lang thang
Bài thơ xưa cũng cũ càng
Một thời anh đã yêu vàng áo em.
-------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
Một thời anh đã yêu em
Yêu vàng hoa cúc áo em dịu dàng
Yêu em ngượng nghịu ngỡ ngàng
Che đôi má đỏ giấu hàng mi cong
Em thời con gái lưng ong
Anh thi sĩ vụng đôi dòng ngây ngô
Có con bướm bỏ hoa khô
Bài thơ bỏ dở ngày cô theo chồng
Ngày con sáo nhỏ sang sông
Thuyền sang bến mới pháo hồng gót ai
Anh thành lãng tử miệt mài
Vụng đời thi sĩ dặm dài lang thang
Bài thơ xưa cũng cũ càng
Một thời anh đã yêu vàng áo em.
-------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
Hiền đệ mến,
ReplyDeleteCám ơn đệ nhiều. Bài thơ tình này sao nhẹ nhàng vương vấn quá, phảng phất những hình ảnh êm đẹp thoáng nhẹ của một dĩ vãng, "một thời anh đã yêu vàng áo em."
Huynh cũng hứng tình làm mấy câu thơ phụ họa:
Yêu em khi ấy nắng vàng,
Yêu em hoa bưởi bông lan ngỡ ngàng.
Vẫn yêu em bước sang ngang,
Ngàn ngàn năm nữa bướm vàng vẫn mong!
CT
Happy Valentine đệ.
Rất mến,
CT
Các anh viết lục bát hay quá, em thì chẳng được như vậy nhưng cũng xin võ vẽ mấy dòng:
ReplyDeleteCảm ơn anh vẫn còn mong
Vẫn yêu cô gái áo vàng thời xưa
Ngày xưa kẻ đón, người đưa
Bây giờ đi sớm về trưa lưng còng
Nhìn hoa, trông bướm rộn ràng
Tiếc thời con gái áo vàng khi xưa!