Tuesday, August 31, 2010

Chiều Đông Nhớ Nhà - Thơ Hồ Đắc Dũng

Chiều Đông nhớ nhà

Sáng nay vừa nhận được thư em
Giòng mực xanh xanh giấy mỏng mềm
Lòng rộn tiếng cười xen cảm xúc
Anh cầm thư đọc suốt thâu đêm

Ra đi rời bỏ đất Thần Kinh
Thành cổ rêu phong cảnh hữu tình
Sóng nước sông Hương buồn lãng mạn
Cô nàng áo trắng dáng xinh xinh

Anh đi từ thuở tóc còn xanh
Nào biết chi mô mộng viễn hành
Phó thác đời mình theo số mạng
Lêng đênh biển cả nước bao quanh

Sống kiếp tha hương tựa kiếp tằm
Quê người lưu lạc đã bao năm
Mẹ già tựa cửa ngày trông đợi
Bóng dáng con yêu vẫn biệt tăm

Anh muốn về thăm lại cố hương
Để nghe giọng Huế ngọt ngào thương
“ Chi mà lạ rứa mần răng hỉ “
Nón lá nghiêng vành nhẹ gót vương

Bên ni giá lạnh cả mùa Đông
Tuyết phủ em ơi buốt tận lòng
Nhiều lúc nhớ nhà anh thức trắng
Đêm dài quơ mãi cánh tay không

Công danh sự nghiệp vẫn còn mê
Chẳng biết khi nao sẽ trở về
Vài chữ thăm em lòng bức rức
Một ngày anh hứa sẽ thăm quê.

Dũng Anh

2 comments:

  1. Cám ơn anh Dũng nhé! Bài tho chuyên chỏ tình cảm thật nhẹ nhàng nhung rất da diết, da diết đến nỗi:
    Nhiều lúc nhớ nhà anh thức trắng
    Đêm dài quơ mãi cánh tay không
    Những mối tình trong dĩ vãng bao giờ cũng đẹp, đẹp vì còn dang dở. Hình bóng người xưa yêu dấu làm sao quên được khi nhận được lá thư xanh giữa mùa băng giá, khiến "Anh cầm thư đọc suốt thâu đêm"
    Lời thơ cũng như ý thơ chan chứa tình cảm nhưng cũng thật kín đáo tế nhị. Tựa đề "Mùa đông nhớ nhà" nhưng đúng ra là mùa đông nhớ EM, hay câu kết "Một ngày anh hứa sẽ thăm quê.", đúng ra là Một ngày anh hứa sẽ thăm EM. Vì kín đáo tế nhị mà anh nói chệch một chút đi thôi. Nhà và quê làm sao mà quan trọng bằng người yêu, phải không anh Dũng?

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Bài thơ phảng phất bóng hình một người con gái phương xa, nghe văng vẳng giọng nói ngọt ngào xứ Huế. Nỏ biết người viết bài thơ này có giữ lời hứa về thăm quê mô nớ!

    VT

    ReplyDelete