Saturday, June 19, 2010

Thơ của anh GiuSe Nguyễn Văn Sướng.


NHỚ CHA .
(Kính nhớ về Cha tôi)
Tháng sáu, nắng như tạt lửa
Con tiễn Thày( * ) đi, không trở lại
Ngoài đường, phượng rực cháy trên cao
Và dưới hồ, hoa sen nở kín
Những tháng sáu ra đi và những tháng sáu trở lại
Thày vẫn biền biệt
Cuộc sống với những bộn bề, toan tính!
Đứa bé ngày nào nửa đêm choàng tỉnh khóc vì cha không nằm bên cạnh giờ tóc đã hoa râm!
Những tưởng nỗi nhớ rồi sẽ nguôi ngoai theo năm tháng
Nào ngờ vẫn rực cháy trong tim mỗi độ tháng sáu trở về.
Nhớ Thày xưa thường hay thở dài!
Nhà nghèo con đông
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn cả ...ước mơ!
Chắt chiu từng đồng, bữa no lo bữa đói
Bốn mùa mưa nắng dầu dãi tấm thân

Tháng sáu nắng như tạt lửa
Cháy đỏ trong con nỗi nhớ không nguôi
Những xót xa , day dứt, buồn phiền
Hằn lên trán con dấu thời gian để lại

Tháng sáu đi và tháng sáu trở lại
Thằng bé của Thày giờ tóc đã hoa râm !
Giuse Nguyễn văn Sướng .
--------------------------------------------------
( * ) Thày : tiếng để gọi cha mình .

2 comments:

  1. Hiền đệ mến,
    Không hiểu sao tháng sáu lại có nhiều tâm sự và kỷ niệm như vậy? Chẳng hạn như bài hát nào đó có câu: "tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt; trời không mưa anh cũng lạy trời mưa". Còn đệ thì viết: "Tháng sáu nắng như tạt lửa
    Cháy đỏ trong con nỗi nhớ không nguôi
    Những xót xa , day dứt, buồn phiền
    Hằn lên trán con dấu thời gian để lại
    Tháng sáu đi và tháng sáu trở lại
    Thằng bé của Thày giờ tóc đã hoa râm !"
    Tóm lại mỗi lần tháng sáu về thì kỷ niệm đau buồn chia ly lại làm cho đệ mhức nhối, vì nhà nghèo nên người cha phải xa lìa đàn con đi tìm miếng cơm manh áo nuôi con.
    Bài thơ tâm tình lắm! Cám ơn đệ nhiều nhé!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Anh Sướng ơi,

    Phải chăng anh và cha anh đã chia tay nhau mãi mãi vào một ngày tháng Sáu? Phải chăng những trưa hè nắng như tạt lửa khiến anh da diết nhớ về người cha đã tảo tần nuôi mình khôn lớn? Những ngày ấy khổ cực nhưng hạnh phúc anh nhỉ?

    Chia sẻ với anh,
    Vũ Thủy

    ReplyDelete