CHUYỆN NGƯỜI GIEO GIỐNG
Chuyện Người Gieo giống thuở xưa
Gắng công ngày nắng đêm mưa miệt mài
Tiếc cho giống tốt phôi phai
Giống vàng tung vãi tràn lan
May ra sỏi đá bạt ngàn lúa cao
Chuyện Người Gieo Giống năm nào
Xưa sao nay vậy biết bao muộn phiền
Chức quyền danh lợi ưu tiên
Hạt Trời chết nghẹt bạc tiền lên ngôi
Lề đường sỏi đá hỡi ôi
Sự Đời gai góc bỏ trôi ơn Trời
Đá, sao thành đất? Xa vời!
Nhưng lòng có thể chuyển dời, hoàn lương
Chỉ cần muốn, dẫu lề đường
Bụi gai, đá sỏi, Chúa thương đất lành.
Ơn Trời một hạt mong manh
Người Gieo Giống khiến đồng xanh lúa vàng.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XIN LÀ ĐẤT TỐT
Hạt “Lời”(*) gieo giữa thế gian
Hỏi ai đất tốt bạt ngàn xanh tươi!
Hạt ba chục, Hạt sáu mươi
Hạt trăm công chính, người người hoan ca
Hạt “Lời” Thánh hóa lòng tà
Men vùi thúng bột đậm đà phổng phao
Hạt “Lời” cho kẻ khát khao
Chim trời nương náu tổ cao êm đềm
Hạt “Lời” triển nở ngày đêm
Ai người đã có cho thêm tràn trề
Con chiên lạc tận sơn khê
Đồng xu bơi móc tìm về mới thôi
“Lời” đâu gieo chốn xa xôi
“Lời” gieo ngay giữa lòng tôi nhiệm mầu
Xin là đất tốt ruộng sâu
Ân tình cảm tạ vang câu đêm ngày
Huyền siêu lẽ phải điều hay
Ôi, “Lời” chân lý tỏ bày yêu thương
Dắt đưa đi đúng “Con Đường”(*)
Cánh Bằng mầu nhiệm phi thường ơn cao.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa Giê-su
(*) Chúa Giê-su
No comments:
Post a Comment