Ta trở về với thời gian
Những giọt thời gian... từng giọt... từng giọt
Đọng lại trong ta một dòng sông kỷ niệm
Hạnh phúc nào đã xâm chiếm lấy bờ môi
Tái tê nào đã phôi pha bầu nhiệt huyết?
Những giọt thời gian... từng giọt... từng giọt
Đọng lại trong ta một dòng sông kỷ niệm
Hạnh phúc nào đã xâm chiếm lấy bờ môi
Tái tê nào đã phôi pha bầu nhiệt huyết?
Có những giọt thời gian biết nói
Có những giọt ươn ướt lệ trong đêm
Có những giọt khô khốc rớt bên thềm
Có những giọt mong manh tợ sương khói
Có những giọt le lói ánh bình minh
Lại có cả những giọt lung linh ánh mắt cười!
Giọt thời gian nào làm ta sinh lợi
Giọt thời gian nào làm ta thua lỗ
Giọt thời gian nào vỗ về ta đêm đắng cay
Giọt thời gian nào làm ta day dứt
Giọt thời gian nào bứt ta khỏi nỗi đơn côi
Giọt thời gian nào trôi đi tuồn tuột
Giọt thời gian nào lỡ vuột khỏi tầm tay
Và có khi nào giọt thời gian vờ chết?
Quỹ thời gian của ta còn chưa hết
Ta biết mình phải quyết sống làm sao
Cho khỏi phí những giọt thời gian còn lại!
Ta đã khờ dại bao tháng ngày phiêu lãng
Để thời gian lơ đãng trôi qua
Tựa hoa rơi trên mặt đất đau thầm!
Ơi, những giọt thời gian ngược dòng sông kỷ niệm
Hãy biến thành những hạt ngọc quý giữa lòng ta!!!
VuThuy
No comments:
Post a Comment