Con cắn bút giữa đêm dài bất
lực
Bài Tế thi còn giấy trắng khô
khan
Không một lời, chẳng một ý, lan
man
Hồn hoang vắng như bạt ngàn sa
mạc
Đâu rồi những véo von cùng Lễ
nhạc
Nâng thơ lên cao bệ Thánh hùng
uy
Những trầm hùng tiếng dội trống chỉ huy
Và loa thổi kèn vang ngàn sôi
sục
Đâu rồi những bình minh từ
sương đục
Tiếng thơ là tiếng hót sớm mai
chim
Tiếng cao dâng từ triệu ức con
tim
Say chúc tụng về cao ngàn
tuyệt đối
Đâu rồi những êm đềm muôn buổi
tối
Hương dịu về xao động ánh
trăng nghiêng
Từng lời thơ lời thanh thoát
linh thiêng
Cho huyền nhiệm len sâu từng
khắc khoải
Bài Tế thi giờ lời buồn độc
thoại
Không hương hoa thì xin chút
thành tâm
Giữa canh khuya đối diện với
âm thầm
Đây chút ý chút lòng con khẩn
nguyện.
**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
Vũ Thủy thích bài thơ này, nghe buồn nhưng chuyển tải nhiều tâm ý!
ReplyDeleteBài Tế thi giờ lời buồn độc thoại
Không hương hoa thì xin chút thành tâm
Giữa canh khuya đối diện với âm thầm
Đây chút ý chút lòng con khẩn nguyện.