Saturday, April 30, 2016

THÁNG TƯ NGẬM NGÙI


Bốn mốt năm, ta nghe sầu khắc khoải
Cánh chim chiều soải cánh biết về đâu
Ta cúi đầu nguyện cầu cho đất nước
Mong chẳng còn cảnh ngược đãi dân đen!

Sầu chen chúc dưới rặng tre, bụi nứa
Ngửa nhìn trời ta tìm ánh bình minh
Xót xa thay, bóng quạ đã che rồi
Chỉ còn mỗi một chân trời tím ngắt!

Giọt nước mắt thương dân mình khổ sở
Bốn mốt năm tròn, lở lói những niềm đau
Thương cháu con ngu ngơ chẳng hiểu gì
Vì có kẻ mặt trơ, cả gan bôi xóa sách sử Nam.

Biển Đông ơi, đừng làm ta thất vọng
Ta tin người quật cường đang ngậm sóng
Áng mây mù nặng rớt hóa cơn mưa
Sẽ rửa trôi cho Tổ quốc trong lành!

Bốn mốt năm, ta thành tâm ngóng đợi
Sẽ có ngày thuyền cỡi sóng tự do
Mỗi cố gắng, cho ngày mai tươi sáng
Tự lòng ta, ta chẳng thẹn với lòng!
30/4/2016
              
TỔ QUỐC ƠI ! TỈNH DẬY ĐI THÔI !

Tổ Quốc tôi ơi! Hãy tỉnh dậy đi thôi
Dậy để nghe tiếng kêu cứu, vọng về từ biển cả
Để thấy Miền Trung quê tôi, trắng màu xác cá
"Quà hữu nghị bao năm, của lũ bạn Tàu".

Dậy để thấy nỗi đau của hàng triệu đồng bào
Với cảm giác, của niềm tin đánh mất
Sống trong bất an của những điều giả, thật
Gánh nặng giang sơn biết gửi gắm về ai?

Người dân nghèo quê tôi, kiên cường trước thiên tai
Nhưng chống chịu làm sao trước âm mưu tàn độc
Khi cái chết dần mòn đang ngày đêm thường trực
Thì bình an tìm thấy ở nơi đâu?!

Dậy mà xem, con cháu người, đang giẫm đạp lên nhau
Lợi ích, đồng tiền che khuất tình đồng loại
Dậy để thấy những cơn đau quằn quại
Của người dân vô tội, chịu lầm than.

Khi nỗi lo đến trong từng giấc ngủ, bữa ăn
Thì còn tâm trí hay không, để dựng xây đất nước
Khi chút an nhiên chưa một ngày có được
Thì sức lực đâu đánh đuổi bọn xâm lăng.

Dậy để thấy, một đất nước Việt Nam
Lịch sử bốn nghìn năm, ngoan cường là thế
Đang để lũ giặc Trung ngang nhiên chễm chệ
Cùng nỗi lo mất nước đến cận kề.

Làm lãnh đạo, được mấy ai, xứng đáng lời thề
Sống hết lòng vì quê hương đất nước
Những con người đủ tài và đủ đức
Đang hiếm dần trong bộ máy hôm nay.

Hướng về Miền Trung những đôi mắt xè cay
Trong nỗi lo âu, cùng trái tim quặn thắt
Khi còn bóng lũ giả nhân phương bắc
Thì nguy cơ mất nước vẫn còn nguyên.

Tg:  Phan Quang Phóng
(Một người con Xứ Nghệ yêu quê hương tha thiết)

Phạm Đức Thâm
                     

No comments:

Post a Comment