(CN XXII TN/A – Mt 16:21 -27)
Đức Giêsu Kitô
Cho các môn đệ biết
Người phải đi Gia-liêm (*)
Phải chịu nhiều khổ nhục
Do thượng tế, kỳ mục
Và kinh sư gây ra
Người bị họ giết chết
Sống lại ngày thứ ba
Phêrô kéo Người ra
Và ghé tai nói nhỏ:
“Xin Thiên Chúa xót thương
Đừng để Thầy như thế!”
Chúa quay nhìn Phêrô:
“Này Satan, ma quỷ
Lui ra sau ngay đi!
Anh cản Thầy vậy hả?
Tư tưởng anh như thế
Không phải Ý Chúa Trời
Mà là ý loài người
Không hiểu biết chi cả!”
Người nói với môn đệ:
“Ai muốn bước theo Thầy
Từ bỏ chính mình vậy
Vác thập giá theo Thầy
Ai đó sẽ bị mất
Nếu cứu mạng sống mình
Ai liều mạng hy sinh
Sẽ tìm được mạng ấy
Được cả thế giới này
Mà thiệt mất mạng sống
Thì cũng chỉ là uổng
Nào có ích lợi chi?
Người ta sẽ lấy gì
Mà đổi lại mạng sống?
Vì Con Người ngự đến
Trong vinh quang tuyệt vời
Của Chúa Cha chí thiện
Với chư vị thiên thần
Chính Người sẽ thưởng phạt
Xứng với việc họ làm”
Lạy Thiên Chúa chí nhân
Xin giúp con can đảm
Không bao giờ vô cảm
Nhưng sẵn sàng dấn thân
Đau khổ vẫn ngập tràn
Dọc ngang suốt cuộc sống
Với đức tin sống động
Cùng Chúa vác thập hình
TRẦM THIÊN THU
(*) Giêrusalem
Bài thơ phúc âm đã diễn tả được những cảm xúc yếu đuối của Phêrô, cũng là của chính chúng ta: yếu đuối trước cám dỗ của ma quỷ, thế gian, xác thịt; ngại dấn thân hy sinh, tránh né thập giá...
ReplyDeleteCám ơn anh Thu nhiều. Bài thơ này đã thức tỉnh CT hơn trong việc đồng hành với Chúa lên núi Tabor chiêm ngưỡng sự vinh hiển của Thiên Chúa, cũng như cùng Chúa tiến về Jerusalem để chịu nhục hình.
Rất mên,
CT
Đi theo Chúa là vác Thập Giá, và bị thiệt thòi. Đường lối của Chúa và đường lối của thế gian, the two are opposite. Không ơn Chúa con không thể hiểu nổi.
ReplyDelete"Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích gì."
HBTT