Wednesday, February 9, 2011

GỞI MẸ - Thơ TRỊNH TÂY NINH

Gởi mẹ
Con ôm mẹ vai gầy
hỏi mẹ chuyện tương lai
Mai sau đời thăm thẳm
nào đâu biết, đâu hay ?

Con vuốt tóc mẹ dài
đã bạc sợi tóc mai
đã khô mùi bồ kết
đã mấy mùa đổi thay

Con nắm tay mẹ dài
ngón khô sần sượng chai
mẹ võ vàng thân hạc
đổi chén cơm qua ngày

Con hôn mi mẹ đầy
lệ sầu giăng trên mây
làm mưa rơi xuống đất
sợi buồn thấm cỏ cây

Con hát với mẹ bài
nhạc buồn khi chia tay
khi vành khuyên thôi hót
trong lồng chim tù đày

Con ngóng dáng mẹ gầy
đổ đường chiều chông gai
bố ơi sao nỡ bỏ
mẹ con trên đường dài

Con nói với mẹ hoài
sao giữ tình riêng tây
sao cắn răng chịu đựng
nào ai biết, ai hay ?

Con khóc với mẹ này
bố con nào có hay
vui chơi bên người mới
bao giờ tỉnh cơn say ?

Trịnh Tây Ninh

2 comments:

  1. Bài thơ mang ý nghĩa thật sâu sắc! Hình ảnh về mẹ, tình cảm dành cho mẹ qua ngòi bút của chị Hân sao mà đẹp lạ! Vũ Thủy thích nhất mấy câu dưới đây:
    Con hôn mi mẹ đầy
    lệ sầu giăng trên mây
    làm mưa rơi xuống đất
    sợi buồn thấm cỏ cây

    ReplyDelete
  2. Trịnh Tây Ninh mến,

    Người đọc cảm nhận được sự hy sinh, nhẫn nhục, chịu đựng...của người mẹ trong hoàn cảnh ly tán của một gia đình đáng lý phải tràn đầy hạnh phúc. Ít ra là còn tình cảm thông mẫu tử như liều thuốc trợ lực giúp cho mẹ con vẫn luôn nương tựa bên nhau:

    "Con ôm mẹ vai gầy
    hỏi mẹ chuyện tương lai
    Mai sau đời thăm thẳm
    nào đâu biết, đâu hay ?"...

    Cám ơn Trịnh Tây Ninh nhiều nhé!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete