Saturday, January 8, 2011

NHỚ NỒI BÁNH CHƯNG TẾT XƯA

Nhìn bánh chưng xanh, nhớ những ngày…
Tết xưa ,tụ họp thật vui thay
Lá dong lau sạch, mình xanh mướt
Gạo nếp ngâm mềm, hạt trắng phau
Gói bánh, bắc nồi chờ nắng tắt
Cời than, giữ lửa thức canh thâu
Đua theo nhịp sống…còn ai gói?
Ồ khói đâu mà…sao mắt cay!
CAO BỒI GIÀ
08-01-2011

2 comments:

  1. Vậy mà đã hơn 30 năm trôi qua, những ngày ấy tuy cực nhọc nhưng rất vui. . . Em thường gói một cái nhỏ rồi xin mẹ cho ăn khi còn nóng hổi! Lúc ấy cái bánh chưng mới ngon làm sao! Bây giờ không thể nào tìm lại được cái thú ấy nữa!

    ReplyDelete
  2. Anh Huy mến,

    "Đua theo nhịp sống…còn ai gói?
    Ồ khói đâu mà…sao mắt cay!"
    Hai câu thơ này tuy thật đơn giản nhưng sao hàm chứa nhiều ý nghĩa thấm thía. Vừa nói lên cuộc sống đã quá đổi thay không còn cảnh nhà nhà quây quần ngồi gói bánh chưng, ấm cúng quanh bếp lửa hồng, thay nhau thêm lửa thêm nước...vừa nói lên một sự tiếc nuối sâu sắc những kỷ niệm đẹp đã mất khiến lệ ứa trào khóe mắt không phải vì khói mà vì ngậm ngùi với đổi thay.

    Cám ơn anh CBG nhiều.

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete