Sunday, December 5, 2010

TRÔNG ĐỢI - THƠ GIUSE SƯỚNG

 TRÔNG ĐỢI.

Trời cao hỡi nghe địa cầu rên xiết
Ngàn mây ơi này hoang mạc khóc than
Đất khô cằn giờ hoang vu quạnh vắng
Mưa,mưa đi cho mặt đất hồi sinh.

Trong nanh vuốt Ác Thần kìa nhân loại
Ngước trông lên mắt đẫm lệ chờ mong
Cao Xanh ơi,còn đợi đến bao giờ?
Lời Chúa hứa sao còn chưa thực hiện!

Đây Gia-Liêm, thành của Vua Vạn Thắng
Giờ hoang vu rêu đá đến tang thương
Lối ngựa xe cỏ vượt quá đầu người
Đêm áo não tiếng trùng đua rền rỉ.

Nho cằn cỗi nhớ giọt sương mát dịu
Vả héo tàn khao khát những hạt mưa
Dân Chúa như chiên lạc chủ,hãi hùng
Nhìn Si-On lòng đau như muối xát.

Xin kíp đến trần gian đang ngóng đợi
Lòng Ích-Diên hằng hướng vọng Thiên Sai
Nguồn Thánh Ân xin đổ xuống chan hoà
Trên dân Chúa đớn đau niềm mong đợi.
   ---------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng.

2 comments:

  1. Bài thơ của anh Sướng có nét ảnh hưởng của những bài Thánh Thi. Hay lắm anh ạ! Chúng mình hãy cùng nhau kêu cầu:
    Mưa, mưa đi cho mặt đất hồi sinh
    Vì chúng mình là những:
    Vả héo tàn khao khát những hạt mưa
    Thủy tin chắc, sau những lời cầu nguyện dù là chỉ trong thơ, mình sẽ được hồi sinh anh ạ!

    ReplyDelete
  2. Hiền đệ mến,

    Bài thơ chứa đựng nhiều tư tưởng mùa vọng, khiến người đọc phải hồi tâm suy nghĩ."Trời cao hãy đổ sương xuống, Và ngàn mây hãy mưa Đấng chuộc tội"...Hay "Nguyện trời cao đổ xuống sương mai. Mây ơi mau hãy mưa vị cứu tinh"... tất cả như hòa nhập trong dòng Thánh Vịnh, như những lời cầu vọng tới Thiên Nhan, xin cho tâm hồn chúng ta được hồi sinh trong ơn thánh trong mùa vọng này:
    ...
    "Nguồn Thánh Ân xin đổ xuống chan hoà
    Trên dân Chúa đớn đau niềm mong đợi."

    Cám ơn đệ nhiều nhé!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete