Thursday, June 10, 2010

Thơ của anh GiuSe Nguyễn Văn Sướng.


SAO NỠ BỎ CON .


Con đang êm ấm ở cung lòng
Đâu biết đời mình quyết định xong
Trách nhiệm không ai nhìn nhận cả
MẸ , CHA , bỏ mặc chẳng hoài mong .


Cuộn mình con cố tránh cho xa
Dao kéo thọc sâu quyết chẳng tha
Yếu ớt con không đường tự vệ
CON LÀ NÚM RUỘT MẸ VÀ CHA !


Lạnh lùng nhát kéo cắt chân tay
Bóp vỡ đầu con chẳng nhíu mày
Họ cắt con ra thành mảnh vụn
CHA ơi , MẸ hỡi , thảm thương thay .


Hồn oan oán khí ngất trùng trùng
Theo gió toả lan phủ mịt mùng
Văng vẳng canh khuya sầu tịch mịch
Nặng nề hôn ám cả không trung .


Sinh thành dưỡng dục chín cù lao
CHA MẸ ơn thiêng sánh ví nào
Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
Chọn đường công chính quyết nêu cao .

-------------------------------------------------
Giu-Se Nguyễn văn Sướng .

1 comment:

  1. Hiền đệ mến,

    Bài thơ "Sao nỡ bỏ con" thật ý nghĩa và cảm động. Đúng như em nói: phá thai hiện nay là tội ác ghê tởm nhất và kinh hoàng nhất của xã hội loài người chúng ta, xảy ra ở khắp nơi, trong đó Việt Nam cũng đang bành trướng tràn lan.

    Cám ơn em nhiều lắm! Bài thơ đã góp phần vào muôn triệu tiếng kêu than cầu cứu của các thai nhi, xin những kẻ đã và đang liên quan vào tội ác này, hãy nhìn vào lương tâm của chính mình mà ngừng tay lại ngay tức khắc!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete