Thursday, May 27, 2010

Thơ Vũ Thủy.


CHIỀU MƯA NHỚ MẸ

Mưa từ trên nương mưa về phố thị
Mưa Sài gòn khổ lắm chị em ơi
Me thương con gái me lấy chồng vất vả
Me tất tả lo ngược lo xuôi
Con gái me nuôi me lo từng giấc ngủ
Me ủ ấm những chiều mưa gió buốt
Chừ về nhà người ta mưa có buốt lắm không?

Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy
Con bi chừ chạy vạy những chiều mưa
Con nhớ lúc xưa được tay me ấp ủ!

11/6/2008
Viết trong chiều mưa
VŨ THỦY

2 comments:

  1. Thủy mến,

    Lòng mẹ thương con, tình con yêu mẹ, đã được em diễn tả trong buổi chiều mưa gió thật cảm động! Con đi lấy chồng xa mẹ, nhà nghèo không điện thoại, chỉ còn biết nhìn mưa mà gởi hồn về quê mẹ mà lòng quặn đau!
    Cám ơn em nhiều nhé!
    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Ơ hay, bài thơ đang hay sao lại ngưng? Bỏ lửng như vậy, người đọc mất hứng! Ơ hay, bài thơ đang kể về Mẹ nhớ con. Chưa hết nỗi nhớ thì phải dừng. Ơ hay, chiều đang mưa sao lại dứt? Bởi vì trời VN mưa thích lắm. Mẹ nướng bắp cho ăn. Mẹ luộc khoai lang. Thằng con nướng củ sắn. Cho nên mong mưa hoài, mưa mãi. Mưa, Mẹ buồn Mẹ nhớ con. Mưa, thằng con nhìn mưa miệng ăn khoai, bắp nướng cho bằng thích! Mưa. Người buồn. Kẻ vui.
    Hiển

    ReplyDelete