Wednesday, December 20, 2017

4 bai tho Giang Sinh/Giu-se Nguyễn Văn Sướng


GIÁNG SINH MỘT THUỞ ĐỒNG HOANG


Đồng không thoảng tiếng Trẻ vang
À ơi dịu ngọt khẽ khàng Mẹ ru
Hang sâu ánh nến tù mù
Giọt đêm tí tách gió thu lạnh lùng

Nhiệm huyền ai thấu cho cùng
Trần gian chẳng biết Thiên cung ngỡ ngàng
Đói lòng kìa Chúa khóc vang
Người cho Chúa bú, trang vàng sử xanh!

Tấm chăn áo Mẹ mong manh
Cửa hang gió lộng Cha canh thú rừng
Cảnh khuya ai vẽ rưng rưng
Nghèo ni chưa gặp ai ưng bao giờ!

Tối tăm vắng cả trăng mơ
Nỉ non trùng dế Bé Thơ say nồng
Giáng Sinh một thuở đồng không
Ngàn năm nhớ mãi đêm đông xuống trần.

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 
ẤM ÁP CHÚT TÌNH

Gió lạnh theo về với Giáng Sinh
Mưa bay bùi bụi đẫm ân tình
Năm xưa Con Chúa trần gian xuống
Nhục thể cơ hàn với rẻ khinh

Nhục thể cơ hàn giữa gió sương
Yêu thương Con Chúa bỏ Thiên đường
Đêm sương tất tả không nhà cửa
Hang trú chiên bò chốn náu nương

Hang trú chiên bò đã úa phai
Hang nay rực rỡ há sơ sài
Giáng Sinh hóa Lễ nên ngày hội
Thỏa thích ăn chơi suốt dặm dài

Thỏa thích ăn chơi chớ bận lòng
Ngày xưa còn đó Chúa long đong
Hang lòng ghẻ lạnh hơn hang đá
Ấm áp chút tình Chúa vẫn mong

 Ấm áp chút tình đến với nhau
Như ngàn lấp lánh sáng muôn màu
Chúa trong máng cỏ cười vui thích
Hạnh phúc an bình sẽ đến mau

Hạnh phúc an bình thế giới ơi
Vinh Danh Thiên Chúa Đấng cao vời
Giáng Sinh không trở thành vô nghĩa
Chúa xuống hang lòng mới thảnh thơi.
*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




ÔI, BÀ ĐẦY PHÚC
Lời đề nghị đã đưa ra
Thiên cung, trần thế đợi Bà hồi âm

Ba Ngôi cũng đợi âm thầm
Cha, chờ tiếng thốt thành tâm đẹp lòng
Con, chờ xuống dạ tinh ròng
Thánh Thần, chờ tạo thai trong lòng Bà…

Thiên Cung lặng tiếng hoan ca
Trần gian run rẩy, Quỷ Ma kinh hoàng
Đất, Trời như thuở hồng hoang
Thuở Người-bất-phục(*)  tím loang Địa đàng
Bà thưa một tiếng dịu dàng
Thay Người-bất-phục sỗ sàng năm nao
Bà thưa rất mực ngọt ngào
Bao đời mong đợi thở phào từ đây
Ôi, Bà đầy phúc cao dầy
Lời thưa tháo ách lưu đầy tha hương
Mỗi Bà sâu thẳm khiêm nhường
Muôn đời khen chúc, lạ thường Bà ơi.
*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


XIN VÂNG
                            “Xin vâng” nhẹ thoảng thanh tao
Ngọt ngào hơn cả ngọt ngào huyền siêu
Tình Yêu bởi tự Tình Yêu
Ngôi Hai chốc ấy một chiều xuống thai

“Xin vâng” gọi thức đêm dài
Ôi, lời tuyệt mỹ trang đài xiết bao
Bình minh sáng tợ hỏa hào
Đêm đen nhường bước Ngàn Cao xuống trần

“Xin vâng” thay thế vong ân
Địa đàng mở lại ân cần xót thương
Bà nên cánh cửa Thiên đường
Tới lui con cháu yêu thương hiệp vầy

“Xin vâng” nhiệm lạ cao dầy
Chúa ưng nghe tiếng tỏ bầy thiết tha
Ôi, Ê-va mới nết na
“Xin vâng” tước hiệu của Bà cao sang.
***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

No comments:

Post a Comment