CON ĐAU LẮM CHÚA ƠI
Một mình một chén đắng
Cô đơn căn nhà vắng
Cơn đau là lửa thiêu
Và con là Lễ vật
Lễ vật cong trên lửa
Con quằn sấp lại ngửa
Lẽ gì con còn thiếu
Cuộc khổ nạn Chúa tôi
Con đau lắm Chúa ơi
Sắp bỏ cuộc cho rồi
Ôi nhiệm mầu khổ giá
Bài chẳng thuộc xa xôi
Nhà xây nửa cát đá
Chúa nâng đỡ bèo mây
Trong li bì cơn sốt
Lệ đã ứa tràn đầy.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
THẾ KIÊN DOMINIC
TB:
Tôi hiện tại đang nằm viện, bị nhiễm trùng đường mật, sốt mê man và đau
đớn khủng khiếp, có lẽ tuần tới không viết nổi 1 chữ. mà cũng chẳng
biết bao giờ mới hồi phục Anh cho tôi 1 lời cầu nguyện nhé.
Kính quí tác giả
Hoàng vừa nhận email gửi bài của anh Giuse Nguyễn Văn Sướng
Anh Sướng ơi,
Vp viết vài dòng thơ cho anh để khi anh đọc, anh sẽ bật cười vì những vần thơ con cóc. Biết đâu nhờ thế anh bớt đau thì sao !
Rung tay cầm chén đắng.
Con đâu muốn Chúa ơi!
Phải chi rượu Chúa mời,
Con sẽ vui đón nhận.
Con nhìn lại bản thân,
Đau đớn ôi vô ngần!
Toàn thân như xé nát
Mong ai, người ghé vác
Niềm tin con chưa đạt,
Nên trách Chúa tại sao,
Khổ đau Chúa lại trao?
Sức hèn sao chịu nỗi!
Con ơi, Cha biết rồi,
Thập giá đồi Calvê,
Đau khổ quá ê chề.
Một mình Cha gánh chịu.
Cũng chỉ vì tình yêu!
Con ơi, đừng nãn chí,
Cha yêu con thật nhiều!
viphương
No comments:
Post a Comment