Sunday, July 31, 2011


QUA NHỮNG DÒNG THƠ

Tôi qua Mỹ từ khi còn rất nhỏ
Nay trưởng thành tôi tìm về nguồn cội
Mấy năm trước má gọi phone thăm hỏi
Hai má con ấp úng khi trò chuyện
Có những lúc má nói tôi không hiểu?
Còn tôi nói nửa tiếng Việt, nửa tiếng Anh.
Qua dòng thơ Việt tôi thêm yêu Việt Ngữ
Nay có thể chuyện trò với má vui hơn.
Nhờ dòng thơ tôi nhớ đến quê nhà
Nhớ lũy tre xanh, nhớ  vườn xưa, nhớ lũ bạn...
Chiều bâng khuâng gió thổi sáo vi vu
Đưa tôi đến gần Đấng là Vua Vũ Trụ.
Trời với đất dù khoảng cách xa xăm
Vần thơ tôi, Chúa chắp cánh thiên thần
Ngọt ngào như hương sắc đóa hồng ân
Như cánh cửa mở dần kho tàng Việt ngữ
Thơ mở cho tôi một bầu trời tâm linh mới!

HBTT

2 comments:

  1. HBTT mến,

    Bài thơ mang phong thái tự do này tuy không trang trọng kiểu cách như những vần thơ giáo khoa niêm luật chặt chẽ, nhưng nó lại phù hợp để diễn tả tâm tình đơn sơ chất phát như một đứa trẻ đang tập nói, tập đi chập chững bước vào vườn thơ phong phú của văn chương VN. Tự nhìn nhận và công khai hóa việc mình không giỏi tiếng Việt để cố gắng học hỏi thêm mãi là điểm son của bài thơ này.

    Cám ơn HBTT nhiều!

    Rất mến,
    CT

    ReplyDelete
  2. Cám ơn chú Cao,

    Bài thơ này làm cho HBTT nhớ đến một câu chuyện này về ngôn ngữ.
    Có một ông công an Mỹ thấy một tấm bản ghi tiếng Việt ông không hiểu nên hỏi một ông cụ Việt Nam dịch ra tiếng Anh. Nhưng ông cụ lắc đầu, không giúp được vì không biết tiếng Anh để thông dịch. Kỳ này ông công an lấy kinh nghiệm hỏi một em nhỏ hơn biết tiếng Anh. Can you please help me translate this sign for me? Em bé trai lắc đầu bỏ đi.....I am sorry I don't know how to read Vietnamese.

    ***bởi vậy biết được 2 ngôn ngữ cả Việt lần Mỹ giỏi thì có ích lợi biết chừng nào....

    ReplyDelete